古诗词

翁延年

赠琴园主人张勤夫

翁延年

名园风景画图开,浮玉山边辟草莱。míng yuán fēng jǐng huà tú kāi,fú yù shān biān pì cǎo lái。
春水绿拖游客舫,夕阳红上妙高台。chūn shuǐ lǜ tuō yóu kè fǎng,xī yáng hóng shàng miào gāo tái。
中流砥柱一孤塔,北顾云烟几霸才。zhōng liú dǐ zhù yī gū tǎ,běi gù yún yān jǐ bà cái。
猿鹤依人花解语,佩环风送晓鸿来。yuán hè yī rén huā jiě yǔ,pèi huán fēng sòng xiǎo hóng lái。

赠琴园主人张勤夫

翁延年

海天何处觅桃源,渔父重来泣夜猿。hǎi tiān hé chù mì táo yuán,yú fù zhòng lái qì yè yuán。
点缀小园招庾信,扫除尘榻待陈蕃。diǎn zhuì xiǎo yuán zhāo yǔ xìn,sǎo chú chén tà dài chén fān。
主人座上琴求友,杜宇声中客断魂。zhǔ rén zuò shàng qín qiú yǒu,dù yǔ shēng zhōng kè duàn hún。
未必汉皋逢解佩,却留鸿爪印江村。wèi bì hàn gāo féng jiě pèi,què liú hóng zhǎo yìn jiāng cūn。

宝刀篇

翁延年

宝刀未磨洗,形与凡铁同。bǎo dāo wèi mó xǐ,xíng yǔ fán tiě tóng。
土花久斑驳,拂试须良工。tǔ huā jiǔ bān bó,fú shì xū liáng gōng。
唐砖汉镜有时售,此刀弃掷都市中。táng zhuān hàn jìng yǒu shí shòu,cǐ dāo qì zhì dōu shì zhōng。
赏识之人亦无意,摩挲怪有数番字。shǎng shí zhī rén yì wú yì,mó sā guài yǒu shù fān zì。
贱市携回心不珍,旁人怂为千金器。jiàn shì xié huí xīn bù zhēn,páng rén sǒng wèi qiān jīn qì。
装潢重复入五都,明珠作饰兼珊瑚。zhuāng huáng zhòng fù rù wǔ dōu,míng zhū zuò shì jiān shān hú。
锋锷一新宝气吐,山鬼走泣狐潜驱。fēng è yī xīn bǎo qì tǔ,shān guǐ zǒu qì hú qián qū。
吁嗟时事已沸鼎,此刀杀贼利无并。xū jiē shí shì yǐ fèi dǐng,cǐ dāo shā zéi lì wú bìng。
闭置匣中贵谁识,至宝仍与顽铁等。bì zhì xiá zhōng guì shuí shí,zhì bǎo réng yǔ wán tiě děng。