古诗词

陈国顺

落叶

陈国顺

昨夜丰钟报晓霜,风前脱却翠云裳。zuó yè fēng zhōng bào xiǎo shuāng,fēng qián tuō què cuì yún shang。
行踪未敢忘沟壑,根干还期作栋梁。xíng zōng wèi gǎn wàng gōu hè,gēn gàn hái qī zuò dòng liáng。
奉使苏卿羁绝域,迁官白傅谪浔阳。fèng shǐ sū qīng jī jué yù,qiān guān bái fù zhé xún yáng。
黄沙路远须珍重,枝上曾经栖凤凰。huáng shā lù yuǎn xū zhēn zhòng,zhī shàng céng jīng qī fèng huáng。

落叶

陈国顺

一曲骊歌别故关,天涯流落几时还。yī qū lí gē bié gù guān,tiān yá liú luò jǐ shí hái。
鸿寻旧爪迷前渡,马踏寒声过远山。hóng xún jiù zhǎo mí qián dù,mǎ tà hán shēng guò yuǎn shān。
白板小桥残照下,红墙萧寺暮云间。bái bǎn xiǎo qiáo cán zhào xià,hóng qiáng xiāo sì mù yún jiān。
飘零易触金闺恨,折损芙蓉镜里颜。piāo líng yì chù jīn guī hèn,zhé sǔn fú róng jìng lǐ yán。