古诗词

陶式玉

牧师乱后还山奉寄

陶式玉

山鬼冯人技易穷,方知万事属天公。shān guǐ féng rén jì yì qióng,fāng zhī wàn shì shǔ tiān gōng。
兴亡满眼归辽鹤,得失无心老塞翁。xīng wáng mǎn yǎn guī liáo hè,dé shī wú xīn lǎo sāi wēng。
牙轴尚存供炳烛,玉台重整试飞蓬。yá zhóu shàng cún gōng bǐng zhú,yù tái zhòng zhěng shì fēi péng。
书生枉下昭陵泪,尘土何曾浣太空。shū shēng wǎng xià zhāo líng lèi,chén tǔ hé céng huàn tài kōng。

牧师乱后还山奉寄

陶式玉

地老天荒行路难,尘羁初解怯凭阑。dì lǎo tiān huāng xíng lù nán,chén jī chū jiě qiè píng lán。
故人呜咽探诗卷,弱女嘤咿傍晬盘。gù rén wū yàn tàn shī juǎn,ruò nǚ yīng yī bàng zuì pán。
姓氏与谁投白社,湖山从此著黄冠。xìng shì yǔ shuí tóu bái shè,hú shān cóng cǐ zhù huáng guān。
虫沙触磕公休论,且为斯文勉一餐。chóng shā chù kē gōng xiū lùn,qiě wèi sī wén miǎn yī cān。

和钱湘灵送春杂感

陶式玉

清镜功名老鬓华,雄心今已逐天车。qīng jìng gōng míng lǎo bìn huá,xióng xīn jīn yǐ zhú tiān chē。
达憎狡兔谋三窟,闲笑游蜂放两衙。dá zēng jiǎo tù móu sān kū,xián xiào yóu fēng fàng liǎng yá。
浩荡醵斟春瓮酒,支离鏖战午瓯茶。hào dàng jù zhēn chūn wèng jiǔ,zhī lí áo zhàn wǔ ōu chá。
可怜不解维摩句,到处行吟著落花。kě lián bù jiě wéi mó jù,dào chù xíng yín zhù luò huā。