古诗词

陈兰瑞

间中

陈兰瑞

万卷围身悔已迟,间中心事晚蝉知。wàn juǎn wéi shēn huǐ yǐ chí,jiān zhōng xīn shì wǎn chán zhī。
惟寻种竹栽花乐,也作寒蛩病蝶诗。wéi xún zhǒng zhú zāi huā lè,yě zuò hán qióng bìng dié shī。
夜雨易催乡梦远,题襟难与素心期。yè yǔ yì cuī xiāng mèng yuǎn,tí jīn nán yǔ sù xīn qī。
一庭芳草斜阳淡,又是秋风欲到时。yī tíng fāng cǎo xié yáng dàn,yòu shì qiū fēng yù dào shí。

题余芝衫孝廉秋林觅句图

陈兰瑞

秋气满天地,先感诗人心。qiū qì mǎn tiān dì,xiān gǎn shī rén xīn。
此心何所著,随城成山林。cǐ xīn hé suǒ zhù,suí chéng chéng shān lín。
清泉泻激激,万木声森森。qīng quán xiè jī jī,wàn mù shēng sēn sēn。
野花无媚色,霜蛩有余音。yě huā wú mèi sè,shuāng qióng yǒu yú yīn。
白云自来往,幽鸟间相寻。bái yún zì lái wǎng,yōu niǎo jiān xiāng xún。
翛然坐林下,抱膝惟长吟。xiāo rán zuò lín xià,bào xī wéi zhǎng yín。

题李牧臣孝廉五少游庐图即送其下第南归

陈兰瑞

昨梦骑鹤凌天风,翠壁丹崖逞千变。zuó mèng qí hè líng tiān fēng,cuì bì dān yá chěng qiān biàn。
醒来身又落尘寰,浮岚扫出庐山面。xǐng lái shēn yòu luò chén huán,fú lán sǎo chū lú shān miàn。
髫龀曾读藏园诗,拍手惊奇心欲飞。tiáo chèn céng dú cáng yuán shī,pāi shǒu jīng qí xīn yù fēi。
年来复诵妇翁作,无恙溪山俨如昨。nián lái fù sòng fù wēng zuò,wú yàng xī shān yǎn rú zuó。
新诗摹写愈幽奇,不独攀跻健腰脚。xīn shī mó xiě yù yōu qí,bù dú pān jī jiàn yāo jiǎo。
吁嗟乎!陶谢李苏不复生,浮云飞瀑难为情。xū jiē hū!táo xiè lǐ sū bù fù shēng,fú yún fēi pù nán wèi qíng。
李君重来继吴蒋,脚踏芙蓉七千丈。lǐ jūn zhòng lái jì wú jiǎng,jiǎo tà fú róng qī qiān zhàng。
或奔幽谷到马尾,或上危崖入龙荡。huò bēn yōu gǔ dào mǎ wěi,huò shàng wēi yá rù lóng dàng。
或卧醉石呼同游,或觅残碑成独往。huò wò zuì shí hū tóng yóu,huò mì cán bēi chéng dú wǎng。
三石梁边三叠泉,五老峰头五少年。sān shí liáng biān sān dié quán,wǔ lǎo fēng tóu wǔ shǎo nián。
尺吴寸楚眉睫前,功名富贵如春烟。chǐ wú cùn chǔ méi jié qián,gōng míng fù guì rú chūn yān。
既不能坐我以天池寺侧、佛手崖边,又不能招我以观中之白鹤,赠我以谷底之青莲。jì bù néng zuò wǒ yǐ tiān chí sì cè fú shǒu yá biān,yòu bù néng zhāo wǒ yǐ guān zhōng zhī bái hè,zèng wǒ yǐ gǔ dǐ zhī qīng lián。
使我尘抱顿释沈疴蠲,示我惊人之奇句,引我乡思徒茫然。shǐ wǒ chén bào dùn shì shěn kē juān,shì wǒ jīng rén zhī qí jù,yǐn wǒ xiāng sī tú máng rán。
君本仙才今暂谪,清福平生非易得。jūn běn xiān cái jīn zàn zhé,qīng fú píng shēng fēi yì dé。
但令著述有名山,人海何须计通塞。dàn lìng zhù shù yǒu míng shān,rén hǎi hé xū jì tōng sāi。
愿君珍重少年身,雨笠烟筇了夙因。yuàn jūn zhēn zhòng shǎo nián shēn,yǔ lì yān qióng le sù yīn。
莫教白发成衰懒,笑杀青松社里人。mò jiào bái fā chéng shuāi lǎn,xiào shā qīng sōng shè lǐ rén。