古诗词

陈法

军台土屋落成

陈法

客至休嫌屋打头,拮据夏屋等绸缪。kè zhì xiū xián wū dǎ tóu,jié jù xià wū děng chóu móu。
材从雪窖枯余得,土是龙堆劫后留。cái cóng xuě jiào kū yú dé,tǔ shì lóng duī jié hòu liú。
岂有板升遗属国,何来蜗角峙蛮陬。qǐ yǒu bǎn shēng yí shǔ guó,hé lái wō jiǎo zhì mán zōu。
穷荒野处由来惯,瀚海应惊见蜃楼。qióng huāng yě chù yóu lái guàn,hàn hǎi yīng jīng jiàn shèn lóu。

清浪滩拜马伏波庙

陈法

欲扫蛮烟愿未酬,南征一曲怨壶头。yù sǎo mán yān yuàn wèi chóu,nán zhēng yī qū yuàn hú tóu。
丈夫裹革寻常事,休念平生马少游。zhàng fū guǒ gé xún cháng shì,xiū niàn píng shēng mǎ shǎo yóu。

游清凉寺

陈法

策杖及山麓,已觉心清凉。cè zhàng jí shān lù,yǐ jué xīn qīng liáng。
登顿出高阁,凭栏俯江光。dēng dùn chū gāo gé,píng lán fǔ jiāng guāng。
天风左右来,飘摇吹我裳。tiān fēng zuǒ yòu lái,piāo yáo chuī wǒ shang。
竹树散清影,茗碗有余香。zhú shù sàn qīng yǐng,míng wǎn yǒu yú xiāng。
何当执热时,披襟此翱翔。hé dāng zhí rè shí,pī jīn cǐ áo xiáng。

游清凉寺

陈法

天风吹浮云,千古亦不息。tiān fēng chuī fú yún,qiān gǔ yì bù xī。
奈何扫叶僧,朝夕尽微力。nài hé sǎo yè sēng,cháo xī jǐn wēi lì。
至今画中人,箕帚在其侧。zhì jīn huà zhōng rén,jī zhǒu zài qí cè。
造化日代谢,人事递迁革。zào huà rì dài xiè,rén shì dì qiān gé。
剩水与残山,几历兴亡迹。shèng shuǐ yǔ cán shān,jǐ lì xīng wáng jì。
前度有刘郎,搔首空叹息。qián dù yǒu liú láng,sāo shǒu kōng tàn xī。