古诗词

陶章沩

夜静

陶章沩

夜静蛙声乱,庭虚露气侵。yè jìng wā shēng luàn,tíng xū lù qì qīn。
淡烟深树暝,斜月半塘阴。dàn yān shēn shù míng,xié yuè bàn táng yīn。
事往都疑梦,愁多欲废吟。shì wǎng dōu yí mèng,chóu duō yù fèi yín。
宵游宜秉烛,想见古人心。xiāo yóu yí bǐng zhú,xiǎng jiàn gǔ rén xīn。

自南濒别墅暮归可庄复乘月访郭频伽

陶章沩

城郭人归余亦返,摇摇一橹浪生花。chéng guō rén guī yú yì fǎn,yáo yáo yī lǔ làng shēng huā。
疏钟隔水不知寺,明月随船直到家。shū zhōng gé shuǐ bù zhī sì,míng yuè suí chuán zhí dào jiā。
远见书镫背岭出,更缘石径傍堤斜。yuǎn jiàn shū dèng bèi lǐng chū,gèng yuán shí jìng bàng dī xié。
吾侪良夜休虚掷,野店香醪近可赊。wú chái liáng yè xiū xū zhì,yě diàn xiāng láo jìn kě shē。

赵象庵舍人招至悦性僧楼观太液池荷花前四日间法梧门学士已邀兰雪国博来游有诗次其韵

陶章沩

金牛湖上看花日,棹舟往往凌晨出。jīn niú hú shàng kàn huā rì,zhào zhōu wǎng wǎng líng chén chū。
狂飙吹我堕尘土,五载回头计全失。kuáng biāo chuī wǒ duò chén tǔ,wǔ zài huí tóu jì quán shī。
荷花岁岁能一红,人生渐渐成老翁。hé huā suì suì néng yī hóng,rén shēng jiàn jiàn chéng lǎo wēng。
勿论卿相难到手,拖朱曳紫终成空。wù lùn qīng xiāng nán dào shǒu,tuō zhū yè zǐ zhōng chéng kōng。
平生自叹诗在口,有似风蝉咽堤柳。píng shēng zì tàn shī zài kǒu,yǒu shì fēng chán yàn dī liǔ。
长吟无用不救饥,岂若此中惟饮酒。zhǎng yín wú yòng bù jiù jī,qǐ ruò cǐ zhōng wéi yǐn jiǔ。
舍人清福山僧齐,念年宦隐居城西。shě rén qīng fú shān sēng qí,niàn nián huàn yǐn jū chéng xī。
花轩竹榭乐不足,来看干顷红琉璃。huā xuān zhú xiè lè bù zú,lái kàn gàn qǐng hóng liú lí。
禅关昼敞凉风入,冉冉绿雾沾衣湿。chán guān zhòu chǎng liáng fēng rù,rǎn rǎn lǜ wù zhān yī shī。
四围云水绕阑香,万个娉婷向人立。sì wéi yún shuǐ rào lán xiāng,wàn gè pīng tíng xiàng rén lì。
可怜此乐只片时,愿具井硙从禅师。kě lián cǐ lè zhǐ piàn shí,yuàn jù jǐng wéi cóng chán shī。
谁知二客好怀抱,先我已作游仙诗。shuí zhī èr kè hǎo huái bào,xiān wǒ yǐ zuò yóu xiān shī。