古诗词

陈伯铭

题金山僧云峰卓锡图

陈伯铭

手不持瓶头不笠,行李一肩松下息。shǒu bù chí píng tóu bù lì,xíng lǐ yī jiān sōng xià xī。
既非竺道生,亦非鸠摩什。jì fēi zhú dào shēng,yì fēi jiū mó shén。
细摹面目揣精神,十年以前旧相识。xì mó miàn mù chuāi jīng shén,shí nián yǐ qián jiù xiāng shí。
忆我与君初见时,地棘天荆无所之。yì wǒ yǔ jūn chū jiàn shí,dì jí tiān jīng wú suǒ zhī。
万里乡园那得返,一家生死不可知。wàn lǐ xiāng yuán nà dé fǎn,yī jiā shēng sǐ bù kě zhī。
君于此中悟真谛,人世须臾皆梦寐。jūn yú cǐ zhōng wù zhēn dì,rén shì xū yú jiē mèng mèi。
果然打破利名关,一出危城便披剃。guǒ rán dǎ pò lì míng guān,yī chū wēi chéng biàn pī tì。
野鹤孤云自往来,到处名蓝商位置。yě hè gū yún zì wǎng lái,dào chù míng lán shāng wèi zhì。
金山殿宇纵成空,至竟江南名胜地。jīn shān diàn yǔ zòng chéng kōng,zhì jìng jiāng nán míng shèng dì。
打包行脚尚嫌劳,欲结茅庵谋小憩。dǎ bāo xíng jiǎo shàng xián láo,yù jié máo ān móu xiǎo qì。
绘成一幅卓锡图,洒脱悠然见真意。huì chéng yī fú zhuó xī tú,sǎ tuō yōu rán jiàn zhēn yì。
愧我从军屡及瓜,江尘碌碌走天涯。kuì wǒ cóng jūn lǚ jí guā,jiāng chén lù lù zǒu tiān yá。
会当料理芒鞋兼竹杖,从君妙高塔顶看烟霞。huì dāng liào lǐ máng xié jiān zhú zhàng,cóng jūn miào gāo tǎ dǐng kàn yān xiá。