古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陈广宁
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
吴山眺望
清
:
陈广宁
石磴高攀到岫巅,空蒙遥望夕阳天。
shí dèng gāo pān dào xiù diān,kōng méng yáo wàng xī yáng tiān。
江边树色都含雾,湖上岚光欲化烟。
jiāng biān shù sè dōu hán wù,hú shàng lán guāng yù huà yān。
越国云山原不隔,宋家宫阙更谁怜。
yuè guó yún shān yuán bù gé,sòng jiā gōng quē gèng shuí lián。
思乡吊古空回首,独立苍茫万感牵。
sī xiāng diào gǔ kōng huí shǒu,dú lì cāng máng wàn gǎn qiān。
AI赏析
蓬莱山观海
清
:
陈广宁
忽讶乾坤一气浮,双丸终古浸洪流。
hū yà qián kūn yī qì fú,shuāng wán zhōng gǔ jìn hóng liú。
此身直欲穷三岛,是外犹传有九州。
cǐ shēn zhí yù qióng sān dǎo,shì wài yóu chuán yǒu jiǔ zhōu。
盘折好循仙掌露,微茫难认大洋舟。
pán zhé hǎo xún xiān zhǎng lù,wēi máng nán rèn dà yáng zhōu。
诸山罗立如儿辈,我独携筇最上头。
zhū shān luó lì rú ér bèi,wǒ dú xié qióng zuì shàng tóu。
AI赏析
兰亭
清
:
陈广宁
兰渚山深渺烟树,旧是越王种兰处。
lán zhǔ shān shēn miǎo yān shù,jiù shì yuè wáng zhǒng lán chù。
孤亭耸峙寒云中,内史幽踪曾暂住。
gū tíng sǒng zhì hán yún zhōng,nèi shǐ yōu zōng céng zàn zhù。
忆昔永和修禊年,交游一一皆词仙。
yì xī yǒng hé xiū xì nián,jiāo yóu yī yī jiē cí xiān。
孙李许支并杰出,青山亦乐多名贤。
sūn lǐ xǔ zhī bìng jié chū,qīng shān yì lè duō míng xián。
修竹茂林殊自好,回头往事伤怀抱。
xiū zhú mào lín shū zì hǎo,huí tóu wǎng shì shāng huái bào。
觞咏于今无一人,春风空发亭边草。
shāng yǒng yú jīn wú yī rén,chūn fēng kōng fā tíng biān cǎo。
吁嗟乎,昔贤已去不可留,亭虚水曲徒悠悠。
xū jiē hū,xī xián yǐ qù bù kě liú,tíng xū shuǐ qū tú yōu yōu。
胜举欲嗣二千载,眼前争得逢名流。
shèng jǔ yù sì èr qiān zài,yǎn qián zhēng dé féng míng liú。
令人凭吊空增愁。
lìng rén píng diào kōng zēng chóu。
AI赏析
深秋与徐渔庄登玉屏晚眺
清
:
陈广宁
两人合著画屏里,身似寒松心似水。
liǎng rén hé zhù huà píng lǐ,shēn shì hán sōng xīn shì shuǐ。
穿松涉水吟未已,落日平芜澹千里。
chuān sōng shè shuǐ yín wèi yǐ,luò rì píng wú dàn qiān lǐ。
萧萧枫叶飘丹黄,林下人家打稻忙。
xiāo xiāo fēng yè piāo dān huáng,lín xià rén jiā dǎ dào máng。
遥指炊烟风袅处,矮脚鸡肥白酒香。
yáo zhǐ chuī yān fēng niǎo chù,ǎi jiǎo jī féi bái jiǔ xiāng。
猗嗟山村人兮乐莫乐,何不与子买庐落。
yī jiē shān cūn rén xī lè mò lè,hé bù yǔ zi mǎi lú luò。
AI赏析
曹山
清
:
陈广宁
镂刻疑鬼神,玲珑成户牖。
lòu kè yí guǐ shén,líng lóng chéng hù yǒu。
深黑不见光,摇艇入岩窦。
shēn hēi bù jiàn guāng,yáo tǐng rù yán dòu。
净绿灵境开,碎碧晴光漏。
jìng lǜ líng jìng kāi,suì bì qíng guāng lòu。
苔藓何凄寒,日夜错昏昼。
tái xiǎn hé qī hán,rì yè cuò hūn zhòu。
稍觉萝蔓深,渐见松竹茂。
shāo jué luó màn shēn,jiàn jiàn sōng zhú mào。
深渊耸石崖,浅濑注奔溜。
shēn yuān sǒng shí yá,qiǎn lài zhù bēn liū。
转迓铲削工,得睹芙蓉秀。
zhuǎn yà chǎn xuē gōng,dé dǔ fú róng xiù。
AI赏析
曹山
清
:
陈广宁
山循石窦入,曲折难摹写。
shān xún shí dòu rù,qū zhé nán mó xiě。
暗牖穿穴深,飞瀑缀帘下。
àn yǒu chuān xué shēn,fēi pù zhuì lián xià。
面面开画图,胜境尘世寡。
miàn miàn kāi huà tú,shèng jìng chén shì guǎ。
西曜射流光,峭壁忽丹赭。
xī yào shè liú guāng,qiào bì hū dān zhě。
岭松涧横截,山梁云倒泻。
lǐng sōng jiàn héng jié,shān liáng yún dào xiè。
差似入仙源,颇宜居隐者。
chà shì rù xiān yuán,pǒ yí jū yǐn zhě。
何年此读书,慨息发中野。
hé nián cǐ dú shū,kǎi xī fā zhōng yě。
AI赏析