古诗词

陈克劬

弃妇篇

陈克劬

好月不常满,流波无重回。hǎo yuè bù cháng mǎn,liú bō wú zhòng huí。
为妇被弃捐,委落同枯荄。wèi fù bèi qì juān,wěi luò tóng kū gāi。
君子申信义,三载亲结缡。jūn zi shēn xìn yì,sān zài qīn jié lí。
既得托仁宇,永谓亲光仪。jì dé tuō rén yǔ,yǒng wèi qīn guāng yí。
整我玳瑁簪,洁我翡翠帷。zhěng wǒ dài mào zān,jié wǒ fěi cuì wéi。
膏沐不时御,为君修容姿。gāo mù bù shí yù,wèi jūn xiū róng zī。
君痒妾搔背,君饥妾视炊。jūn yǎng qiè sāo bèi,jūn jī qiè shì chuī。
君坐侍茵席,君行随履綦。jūn zuò shì yīn xí,jūn xíng suí lǚ qí。
君喜共愉悦,君怒同凄悲。jūn xǐ gòng yú yuè,jūn nù tóng qī bēi。
身影两依附,清浊谁见嗤。shēn yǐng liǎng yī fù,qīng zhuó shuí jiàn chī。
长风从西来,比翼吹参差。zhǎng fēng cóng xī lái,bǐ yì chuī cān chà。
时节一朝异,言语乃致危。shí jié yī cháo yì,yán yǔ nǎi zhì wēi。
霜威厉严冬,勿复回春熙。shuāng wēi lì yán dōng,wù fù huí chūn xī。
夹道蕙兰花,下堂不能顾。jiā dào huì lán huā,xià táng bù néng gù。
昔年从此来,今日从此去。xī nián cóng cǐ lái,jīn rì cóng cǐ qù。
妾来兰蕙芒,妾去荆棘长。qiè lái lán huì máng,qiè qù jīng jí zhǎng。
含冤不用白,所虑君凄凉。hán yuān bù yòng bái,suǒ lǜ jūn qī liáng。
君意本相亲,弃捐由妾命。jūn yì běn xiāng qīn,qì juān yóu qiè mìng。
君听偶不聪,岂谓出本性。jūn tīng ǒu bù cōng,qǐ wèi chū běn xìng。
不惜弃妾身,惧伤君子情。bù xī qì qiè shēn,jù shāng jūn zi qíng。
菅蒯虽见遗,君岂忘平生。jiān kuǎi suī jiàn yí,jūn qǐ wàng píng shēng。
文轩临玉墀,昔时燕坐处。wén xuān lín yù chí,xī shí yàn zuò chù。
今应以妾故,寂寞当日暮。jīn yīng yǐ qiè gù,jì mò dāng rì mù。
流苏宝象床,鸳鸯昔双宿。liú sū bǎo xiàng chuáng,yuān yāng xī shuāng sù。
今应以妾故,明月照单独。jīn yīng yǐ qiè gù,míng yuè zhào dān dú。
席上鹦鹉杯,壁间文绮琴。xí shàng yīng wǔ bēi,bì jiān wén qǐ qín。
俱应以妾故,流尘日相寻。jù yīng yǐ qiè gù,liú chén rì xiāng xún。
兰房深窈窕,留待新人入。lán fáng shēn yǎo tiǎo,liú dài xīn rén rù。
愿言胜故人,毋使君意失。yuàn yán shèng gù rén,wú shǐ jūn yì shī。
百番拂君意,岂无一日好。bǎi fān fú jūn yì,qǐ wú yī rì hǎo。
丑行在君心,勿为他人道。chǒu xíng zài jūn xīn,wù wèi tā rén dào。
他人萍水俦,君妾昔绸缪。tā rén píng shuǐ chóu,jūn qiè xī chóu móu。
他人鄙妾行,亦复为君羞。tā rén bǐ qiè xíng,yì fù wèi jūn xiū。
广袖合欢襦,昔时君家物。guǎng xiù hé huān rú,xī shí jūn jiā wù。
持归不忍浣,上有君手泽。chí guī bù rěn huàn,shàng yǒu jūn shǒu zé。
宝镜玉龙缠,妆台旧绣奁。bǎo jìng yù lóng chán,zhuāng tái jiù xiù lián。
贻留照新人,似妾依君前。yí liú zhào xīn rén,shì qiè yī jūn qián。
君为杨柳枝,妾心杨柳丝。jūn wèi yáng liǔ zhī,qiè xīn yáng liǔ sī。
摇落有时遇,缠绵无尽时。yáo luò yǒu shí yù,chán mián wú jǐn shí。

春阴泥人孤怀难遣效何大复明月篇体为春阴曲以寄情得二百八十字

陈克劬

春寒著人如泼水,拥被不知残睡美。chūn hán zhù rén rú pō shuǐ,yōng bèi bù zhī cán shuì měi。
起来搴幔盼朝暾,堕地湿云飞不起。qǐ lái qiān màn pàn cháo tūn,duò dì shī yún fēi bù qǐ。
海棠一树娇春寒,几日春晴惜粉乾。hǎi táng yī shù jiāo chūn hán,jǐ rì chūn qíng xī fěn qián。
阴多又压玉肌损,零落一庭红雨残。yīn duō yòu yā yù jī sǔn,líng luò yī tíng hóng yǔ cán。
鹁姑多事声相唤,唤起春愁如雨乱。bó gū duō shì shēng xiāng huàn,huàn qǐ chūn chóu rú yǔ luàn。
不语斜窗对落花,燕子微闻替花叹。bù yǔ xié chuāng duì luò huā,yàn zi wēi wén tì huā tàn。
此时何处不伤春,何处伤春不损神。cǐ shí hé chù bù shāng chūn,hé chù shāng chūn bù sǔn shén。
绿杨津外扁舟子,红杏楼头殢酒人。lǜ yáng jīn wài biǎn zhōu zi,hóng xìng lóu tóu tì jiǔ rén。
君行江上蒙春雾,妾上江楼望江树。jūn xíng jiāng shàng méng chūn wù,qiè shàng jiāng lóu wàng jiāng shù。
树长江远望难通,惟有分明梦来去。shù zhǎng jiāng yuǎn wàng nán tōng,wéi yǒu fēn míng mèng lái qù。
梦魂一夜到江南,妾意君心两不堪。mèng hún yī yè dào jiāng nán,qiè yì jūn xīn liǎng bù kān。
有恨绿波添晓涨,无情烟树隐春帆。yǒu hèn lǜ bō tiān xiǎo zhǎng,wú qíng yān shù yǐn chūn fān。
沈沈江上春帆重,帆迟苦被风吹送。shěn shěn jiāng shàng chūn fān zhòng,fān chí kǔ bèi fēng chuī sòng。
行人望断最高楼,远水遥山寂如梦。xíng rén wàng duàn zuì gāo lóu,yuǎn shuǐ yáo shān jì rú mèng。
却忆高楼红粉妆,鸭炉坐烬水沉香。què yì gāo lóu hóng fěn zhuāng,yā lú zuò jìn shuǐ chén xiāng。
搅愁百丈游丝重,惹恨千丝烟柳长。jiǎo chóu bǎi zhàng yóu sī zhòng,rě hèn qiān sī yān liǔ zhǎng。
千丝百丈纷难理,侬亦闲情坐相似。qiān sī bǎi zhàng fēn nán lǐ,nóng yì xián qíng zuò xiāng shì。
白云迢递望何穷,红豆相思渺难已。bái yún tiáo dì wàng hé qióng,hóng dòu xiāng sī miǎo nán yǐ。
闲斋寂寞下帘栊,故故欺人晓院风。xián zhāi jì mò xià lián lóng,gù gù qī rén xiǎo yuàn fēng。
散帙连编走红蠹,启窗方网罥青虫。sàn zhì lián biān zǒu hóng dù,qǐ chuāng fāng wǎng juàn qīng chóng。
一般有恨和谁诉,永昼迢迢等闲度。yī bān yǒu hèn hé shuí sù,yǒng zhòu tiáo tiáo děng xián dù。
竟日伤春春不知,流莺啼过桃花去。jìng rì shāng chūn chūn bù zhī,liú yīng tí guò táo huā qù。