古诗词

陶德勋

续梅花百咏古梅

陶德勋

斜来竹外映涟漪,疏影摇风水弄枝。xié lái zhú wài yìng lián yī,shū yǐng yáo fēng shuǐ nòng zhī。
远岸深林春最好,清光一色与人宜。yuǎn àn shēn lín chūn zuì hǎo,qīng guāng yī sè yǔ rén yí。

续梅花百咏古梅

陶德勋

水中月里色清凉,一树琼花两映光。shuǐ zhōng yuè lǐ sè qīng liáng,yī shù qióng huā liǎng yìng guāng。
最是玲珑尘不染,重重叠叠玉成庄。zuì shì líng lóng chén bù rǎn,zhòng zhòng dié dié yù chéng zhuāng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

春来春日采春华,折取春风白玉花。chūn lái chūn rì cǎi chūn huá,zhé qǔ chūn fēng bái yù huā。
藉问满肩春色拥,匆匆挑得赠谁家。jí wèn mǎn jiān chūn sè yōng,cōng cōng tiāo dé zèng shuí jiā。

续梅花百咏古梅

陶德勋

折得琼花系短筇,杖来随我度春风。zhé dé qióng huā xì duǎn qióng,zhàng lái suí wǒ dù chūn fēng。
缓行稳步游何处,香送长亭驿路中。huǎn xíng wěn bù yóu hé chù,xiāng sòng zhǎng tíng yì lù zhōng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

仙姿玉质貌堂堂,月过东墙夜拂光。xiān zī yù zhì mào táng táng,yuè guò dōng qiáng yè fú guāng。
满室清风春引入,帘虽隔断也闻香。mǎn shì qīng fēng chūn yǐn rù,lián suī gé duàn yě wén xiāng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

菱镜妆窥不怨残,春光未到耐严寒。líng jìng zhuāng kuī bù yuàn cán,chūn guāng wèi dào nài yán hán。
从知脸瘦精神好,证出全身倚画栏。cóng zhī liǎn shòu jīng shén hǎo,zhèng chū quán shēn yǐ huà lán。

续梅花百咏古梅

陶德勋

众卉无知却有知,时乘阴剥放偏迟。zhòng huì wú zhī què yǒu zhī,shí chéng yīn bō fàng piān chí。
休云菊后花开尽,春到小阳玉满枝。xiū yún jú hòu huā kāi jǐn,chūn dào xiǎo yáng yù mǎn zhī。

续梅花百咏古梅

陶德勋

桃花开日又梅开,留恋春风去复来。táo huā kāi rì yòu méi kāi,liú liàn chūn fēng qù fù lái。
玉质难为红雨妒,山城独自舞徘徊。yù zhì nán wèi hóng yǔ dù,shān chéng dú zì wǔ pái huái。

续梅花百咏古梅

陶德勋

雪中香脸雨中腮,久结冰胎尚未开。xuě zhōng xiāng liǎn yǔ zhōng sāi,jiǔ jié bīng tāi shàng wèi kāi。
知是东君无别意,春光恐漏莫相猜。zhī shì dōng jūn wú bié yì,chūn guāng kǒng lòu mò xiāng cāi。

续梅花百咏古梅

陶德勋

谁将消息报春光,昨夜庭前忽有香。shuí jiāng xiāo xī bào chūn guāng,zuó yè tíng qián hū yǒu xiāng。
可是枝间初破玉,蓦然帘外露新妆。kě shì zhī jiān chū pò yù,mò rán lián wài lù xīn zhuāng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

山欲冲寒气未温,春风不肯到梅村。shān yù chōng hán qì wèi wēn,chūn fēng bù kěn dào méi cūn。
芳姿半露冰胎外,偏使香留月下魂。fāng zī bàn lù bīng tāi wài,piān shǐ xiāng liú yuè xià hún。

续梅花百咏古梅

陶德勋

玉枝开遍拥浓阴,勾引黄蜂入院深。yù zhī kāi biàn yōng nóng yīn,gōu yǐn huáng fēng rù yuàn shēn。
最好春光歌一曲,高人乘兴动清吟。zuì hǎo chūn guāng gē yī qū,gāo rén chéng xīng dòng qīng yín。

续梅花百咏古梅

陶德勋

浓画容颜淡画心,枝头点缀浅兼深。nóng huà róng yán dàn huà xīn,zhī tóu diǎn zhuì qiǎn jiān shēn。
频知墨水将花泼,烟浪生光到满林。pín zhī mò shuǐ jiāng huā pō,yān làng shēng guāng dào mǎn lín。

续梅花百咏古梅

陶德勋

品高何事妒红裙,丰骨飘飘任醉醺。pǐn gāo hé shì dù hóng qún,fēng gǔ piāo piāo rèn zuì xūn。
羡尔画工真手笔,丹霞绘出胜青云。xiàn ěr huà gōng zhēn shǒu bǐ,dān xiá huì chū shèng qīng yún。

续梅花百咏古梅

陶德勋

梅花岂果落江城,玉笛吹来体自轻。méi huā qǐ guǒ luò jiāng chéng,yù dí chuī lái tǐ zì qīng。
素影和声何处去,香清韵远两多情。sù yǐng hé shēng hé chù qù,xiāng qīng yùn yuǎn liǎng duō qíng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

不依槛外露华光,纸帐微微暗度香。bù yī kǎn wài lù huá guāng,zhǐ zhàng wēi wēi àn dù xiāng。
只恐红罗将色掩,故教玉版透清凉。zhǐ kǒng hóng luó jiāng sè yǎn,gù jiào yù bǎn tòu qīng liáng。

续梅花百咏古梅

陶德勋

廨舍香浓叶复稠,一时名誉播扬州。xiè shě xiāng nóng yè fù chóu,yī shí míng yù bō yáng zhōu。
行看退食将花咏,好句搜来笔岂投。xíng kàn tuì shí jiāng huā yǒng,hǎo jù sōu lái bǐ qǐ tóu。

续梅花百咏古梅

陶德勋

劲节孤芳秉性真,堍花名相两相亲。jìn jié gū fāng bǐng xìng zhēn,tù huā míng xiāng liǎng xiāng qīn。
鸿篇赋就谁能匹,写出清刚笔有神。hóng piān fù jiù shuí néng pǐ,xiě chū qīng gāng bǐ yǒu shén。

续梅花百咏古梅

陶德勋

寒花开遍似仙妃,不著红裙著绿衣。hán huā kāi biàn shì xiān fēi,bù zhù hóng qún zhù lǜ yī。
岂是女神遭九烈,多挥柳汁入重帏。qǐ shì nǚ shén zāo jiǔ liè,duō huī liǔ zhī rù zhòng wéi。

续梅花百咏古梅

陶德勋

春风吹遍万千家,飘染丹砂第一花。chūn fēng chuī biàn wàn qiān jiā,piāo rǎn dān shā dì yī huā。
知是东皇深酝酿,红云捧出护窗纱。zhī shì dōng huáng shēn yùn niàng,hóng yún pěng chū hù chuāng shā。
10012345