古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陶澄
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
登恒山
清
:
陶澄
恒阳地与塞垣通,山脉纡回指大同。
héng yáng dì yǔ sāi yuán tōng,shān mài yū huí zhǐ dà tóng。
黑雾不消阴涧雪,翠微时下石坛风。
hēi wù bù xiāo yīn jiàn xuě,cuì wēi shí xià shí tán fēng。
燔柴有制存周典,持节无人出汉宫。
fán chái yǒu zhì cún zhōu diǎn,chí jié wú rén chū hàn gōng。
幽缈岳灵何所寄,岿然碑版覆苔红。
yōu miǎo yuè líng hé suǒ jì,kuī rán bēi bǎn fù tái hóng。
AI赏析
登恒山
清
:
陶澄
不尽浮云起北隅,离离城郭望中孤。
bù jǐn fú yún qǐ běi yú,lí lí chéng guō wàng zhōng gū。
荒原白草还今古,战骨青磷半有无。
huāng yuán bái cǎo hái jīn gǔ,zhàn gǔ qīng lín bàn yǒu wú。
委伏万山连抱犊,巑岏一道隐飞狐。
wěi fú wàn shān lián bào dú,cuán wán yī dào yǐn fēi hú。
凭高莫问探符事,昔日嬴秦亦已徂。
píng gāo mò wèn tàn fú shì,xī rì yíng qín yì yǐ cú。
AI赏析
游香岩寺
清
:
陶澄
取适向林麓,渐闻花气香。
qǔ shì xiàng lín lù,jiàn wén huā qì xiāng。
沮洳细路侧,宛转临春阳。
jǔ rù xì lù cè,wǎn zhuǎn lín chūn yáng。
诸峰纷来前,杖策依重冈。
zhū fēng fēn lái qián,zhàng cè yī zhòng gāng。
俯视见虎迹,殷忧何能忘。
fǔ shì jiàn hǔ jì,yīn yōu hé néng wàng。
同怀二三人,为我携酒浆。
tóng huái èr sān rén,wèi wǒ xié jiǔ jiāng。
念兹最初地,努力风磴长。
niàn zī zuì chū dì,nǔ lì fēng dèng zhǎng。
AI赏析
游香岩寺
清
:
陶澄
披榛造幽微,转侧信险绝。
pī zhēn zào yōu wēi,zhuǎn cè xìn xiǎn jué。
天风振衣袂,阴涧依冰雪。
tiān fēng zhèn yī mèi,yīn jiàn yī bīng xuě。
苔生佛堂下,净影映眉睫。
tái shēng fú táng xià,jìng yǐng yìng méi jié。
山僧归无期,晨夕梵呗缺。
shān sēng guī wú qī,chén xī fàn bei quē。
吁嗟末法法,象教殊未灭。
xū jiē mò fǎ fǎ,xiàng jiào shū wèi miè。
何人开溟蒙,特具广长舌。
hé rén kāi míng méng,tè jù guǎng zhǎng shé。
AI赏析
故宫词
清
:
陶澄
慈宁宫禁老莓苔,元日惊传法从来。
cí níng gōng jìn lǎo méi tái,yuán rì jīng chuán fǎ cóng lái。
上下隔帘遥拜毕,六龙飞辂一时回。
shàng xià gé lián yáo bài bì,liù lóng fēi lù yī shí huí。
AI赏析
泛舟经岳阳长沙
清
:
陶澄
春江北流日西匿,系景割波留不得。
chūn jiāng běi liú rì xī nì,xì jǐng gē bō liú bù dé。
道傍赤岸今为墟,霸业何人更相忆。
dào bàng chì àn jīn wèi xū,bà yè hé rén gèng xiāng yì。
昨宵急雨来自东,巴陵远树烟空蒙。
zuó xiāo jí yǔ lái zì dōng,bā líng yuǎn shù yān kōng méng。
湘娥染黛几千岁,朝暮只临明镜中。
xiāng é rǎn dài jǐ qiān suì,cháo mù zhǐ lín míng jìng zhōng。
柳生井边没芳草,依然昔日相逢道。
liǔ shēng jǐng biān méi fāng cǎo,yī rán xī rì xiāng féng dào。
音沉响逝天茫茫,愁见白波吹浩溔。
yīn chén xiǎng shì tiān máng máng,chóu jiàn bái bō chuī hào yǎo。
船旗不定南风旋,寂寞一声闻杜鹃。
chuán qí bù dìng nán fēng xuán,jì mò yī shēng wén dù juān。
AI赏析
泛舟经岳阳长沙
清
:
陶澄
黄芦岸侧黄陵下,雨湿天低水交泻。
huáng lú àn cè huáng líng xià,yǔ shī tiān dī shuǐ jiāo xiè。
灵旗暗逐往来风,人间那识苍梧野。
líng qí àn zhú wǎng lái fēng,rén jiān nà shí cāng wú yě。
倾心奉君无二心,抚弦断绝悲人琴。
qīng xīn fèng jūn wú èr xīn,fǔ xián duàn jué bēi rén qín。
相望不尽泪中血,零落可知湘水深。
xiāng wàng bù jǐn lèi zhōng xuè,líng luò kě zhī xiāng shuǐ shēn。
湘东更有蒙谗客,憔悴千年滞冤魄。
xiāng dōng gèng yǒu méng chán kè,qiáo cuì qiān nián zhì yuān pò。
AI赏析
泛舟经岳阳长沙
清
:
陶澄
寒星摇摇天上明,回环下应十二城。
hán xīng yáo yáo tiān shàng míng,huí huán xià yīng shí èr chéng。
洞阳石乳皆云英,有人饵之蹈日行。
dòng yáng shí rǔ jiē yún yīng,yǒu rén ěr zhī dǎo rì xíng。
日边渊旋城下水,可怜荡景春山是。
rì biān yuān xuán chéng xià shuǐ,kě lián dàng jǐng chūn shān shì。
岳灵南去千万里,青霞一片飞初起。
yuè líng nán qù qiān wàn lǐ,qīng xiá yī piàn fēi chū qǐ。
旧寺销亡今几年,螺书秘记鸿蒙篇。
jiù sì xiāo wáng jīn jǐ nián,luó shū mì jì hóng méng piān。
阴虫古苔蚀不尽,六丁夜护蛟龙缠。
yīn chóng gǔ tái shí bù jǐn,liù dīng yè hù jiāo lóng chán。
苍筤谷口云气鲜,此中岁月容高眠。
cāng láng gǔ kǒu yún qì xiān,cǐ zhōng suì yuè róng gāo mián。
AI赏析