古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陶窳
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
古镜
清
:
陶窳
先秦遗篆在,想像出深宫。
xiān qín yí zhuàn zài,xiǎng xiàng chū shēn gōng。
明月不生处,清光时与同。
míng yuè bù shēng chù,qīng guāng shí yǔ tóng。
有形随自应,无相本来空。
yǒu xíng suí zì yīng,wú xiāng běn lái kōng。
白尽人间发,全归一照中。
bái jǐn rén jiān fā,quán guī yī zhào zhōng。
AI赏析
冬草
清
:
陶窳
三径经冬掩,飘零对汝时。
sān jìng jīng dōng yǎn,piāo líng duì rǔ shí。
未充君子佩,徒结美人思。
wèi chōng jūn zi pèi,tú jié měi rén sī。
世态看蓬转,孤心感鬓丝。
shì tài kàn péng zhuǎn,gū xīn gǎn bìn sī。
平生抱微尚,不与众芳期。
píng shēng bào wēi shàng,bù yǔ zhòng fāng qī。
AI赏析
望零丁洋寄怀友人
清
:
陶窳
两年九月此经过,极目苍茫感逝波。
liǎng nián jiǔ yuè cǐ jīng guò,jí mù cāng máng gǎn shì bō。
穷岛汉槎无限路,秋风禾黍自成歌。
qióng dǎo hàn chá wú xiàn lù,qiū fēng hé shǔ zì chéng gē。
忠臣泪带寒潮长,楚客悲逢落叶多。
zhōng chén lèi dài hán cháo zhǎng,chǔ kè bēi féng luò yè duō。
欲寄相思凭去雁,故人归梦杳星河。
yù jì xiāng sī píng qù yàn,gù rén guī mèng yǎo xīng hé。
AI赏析
秋望
清
:
陶窳
数声离雁下寒汀,世事相看散野萍。
shù shēng lí yàn xià hán tīng,shì shì xiāng kàn sàn yě píng。
入水苦匏思共济,望秋蒲柳感先零。
rù shuǐ kǔ páo sī gòng jì,wàng qiū pú liǔ gǎn xiān líng。
忧心满似将圆月,旅鬓疏同避晓星。
yōu xīn mǎn shì jiāng yuán yuè,lǚ bìn shū tóng bì xiǎo xīng。
独洁糈粻候槎影,美人空自隔沧溟。
dú jié xǔ zhāng hòu chá yǐng,měi rén kōng zì gé cāng míng。
AI赏析