古诗词

郭昆焘

重过洄溪渡有感

郭昆焘

一水抱城曲,数家垂柳深。yī shuǐ bào chéng qū,shù jiā chuí liǔ shēn。
十年重唤渡,万感入悲吟。shí nián zhòng huàn dù,wàn gǎn rù bēi yín。
世事仍无定,斯人不可寻。shì shì réng wú dìng,sī rén bù kě xún。
秋风吹落日,江上扫层阴。qiū fēng chuī luò rì,jiāng shàng sǎo céng yīn。

重过白马市见刈稻已了偶作述怀

郭昆焘

磨牛陈迹几经过,瞥眼韶华叹逝波。mó niú chén jì jǐ jīng guò,piē yǎn sháo huá tàn shì bō。
世路栖皇同夏热,客中情绪觉秋多。shì lù qī huáng tóng xià rè,kè zhōng qíng xù jué qiū duō。
不堪时事忧饥馑,已分浮生老薜萝。bù kān shí shì yōu jī jǐn,yǐ fēn fú shēng lǎo bì luó。
且喜田园无恙在,筑场稍稍见登禾。qiě xǐ tián yuán wú yàng zài,zhù chǎng shāo shāo jiàn dēng hé。

观音岩

郭昆焘

空舲高出云,其中剧深黝。kōng líng gāo chū yún,qí zhōng jù shēn yǒu。
兹崖稍低狭,划若神工剖。zī yá shāo dī xiá,huà ruò shén gōng pōu。
虬松蟠岩侧,真见支离叟。qiú sōng pán yán cè,zhēn jiàn zhī lí sǒu。
云是念庵植,绵历岁月久。yún shì niàn ān zhí,mián lì suì yuè jiǔ。
如何风雨宵,不化蛟龙走。rú hé fēng yǔ xiāo,bù huà jiāo lóng zǒu。