古诗词

陈绳祖

明霞墓

陈绳祖

小碣明霞葬北山,魂归犹自泪潺湲。xiǎo jié míng xiá zàng běi shān,hún guī yóu zì lèi chán yuán。
澄湖月落开妆镜,修竹风铿隐佩环。chéng hú yuè luò kāi zhuāng jìng,xiū zhú fēng kēng yǐn pèi huán。
慧业难消天意妒,风情须待老来删。huì yè nán xiāo tiān yì dù,fēng qíng xū dài lǎo lái shān。
春林自洒啼鹃血,肠断游人日往还。chūn lín zì sǎ tí juān xuè,cháng duàn yóu rén rì wǎng hái。

题唐毓东仿倪高士秋林图

陈绳祖

惜墨如金不盈纸,画师惟有倪高士。xī mò rú jīn bù yíng zhǐ,huà shī wéi yǒu ní gāo shì。
别开生面写山林,肯使春风竞桃李。bié kāi shēng miàn xiě shān lín,kěn shǐ chūn fēng jìng táo lǐ。
形相脱略畦径出,木石与居真色起。xíng xiāng tuō lüè qí jìng chū,mù shí yǔ jū zhēn sè qǐ。
有如老僧坐荒谷,万籁无声心若死。yǒu rú lǎo sēng zuò huāng gǔ,wàn lài wú shēng xīn ruò sǐ。
苍茫东绢静有余,后来学者何纷挈。cāng máng dōng juàn jìng yǒu yú,hòu lái xué zhě hé fēn qiè。
略如取士得皮相,遗其精者存其粗。lüè rú qǔ shì dé pí xiāng,yí qí jīng zhě cún qí cū。
先生神妙本天性,狷介已号当时迂。xiān shēng shén miào běn tiān xìng,juàn jiè yǐ hào dāng shí yū。
强舒俗手求貌似,直以燕石矜璠玙。qiáng shū sú shǒu qiú mào shì,zhí yǐ yàn shí jīn fán yú。
此幅神完气逾古,经营已见良工苦。cǐ fú shén wán qì yú gǔ,jīng yíng yǐ jiàn liáng gōng kǔ。
烛灺香残酒盏空,老郎自向厨头取。zhú xiè xiāng cán jiǔ zhǎn kōng,lǎo láng zì xiàng chú tóu qǔ。
忽云尾白待题识,今雨不来来旧雨。hū yún wěi bái dài tí shí,jīn yǔ bù lái lái jiù yǔ。
瓶花老屋冰雪深,数盆败菊横焦琴。píng huā lǎo wū bīng xuě shēn,shù pén bài jú héng jiāo qín。
绝无炉火相暖热,但觉夜气寒森森。jué wú lú huǒ xiāng nuǎn rè,dàn jué yè qì hán sēn sēn。
画图亦洗脂粉罄,与人与屋皆相近。huà tú yì xǐ zhī fěn qìng,yǔ rén yǔ wū jiē xiāng jìn。
况是元冬百物枯,庭前树石还相证。kuàng shì yuán dōng bǎi wù kū,tíng qián shù shí hái xiāng zhèng。
我亦有心如槁木,未敢重偷升斗禄。wǒ yì yǒu xīn rú gǎo mù,wèi gǎn zhòng tōu shēng dòu lù。
慭留诗债入新正,偿君自挂瓶花屋。yìn liú shī zhài rù xīn zhèng,cháng jūn zì guà píng huā wū。