古诗词

陆世仪

春日田园杂兴

陆世仪

墙角春风吹棣棠,菜花香里豆花香。qiáng jiǎo chūn fēng chuī dì táng,cài huā xiāng lǐ dòu huā xiāng。
看鱼独立小池影,数笋闲行竹筱长。kàn yú dú lì xiǎo chí yǐng,shù sǔn xián xíng zhú xiǎo zhǎng。
白眼望天非是醉,科头混俗若为狂。bái yǎn wàng tiān fēi shì zuì,kē tóu hùn sú ruò wèi kuáng。
莫嫌世外人疏放,彭泽情深胜沅湘。mò xián shì wài rén shū fàng,péng zé qíng shēn shèng yuán xiāng。

春日田园杂兴

陆世仪

闻说山中好问津,桃花如梦水如尘。wén shuō shān zhōng hǎo wèn jīn,táo huā rú mèng shuǐ rú chén。
乍看幕燕成新垒,谁忆泥牛换早春。zhà kàn mù yàn chéng xīn lěi,shuí yì ní niú huàn zǎo chūn。
打鼓吹箫今岁社,更衣脱帽旧时人。dǎ gǔ chuī xiāo jīn suì shè,gèng yī tuō mào jiù shí rén。
门前柳色依然绿,陶令年来避葛巾。mén qián liǔ sè yī rán lǜ,táo lìng nián lái bì gé jīn。

春日田园杂兴

陆世仪

春社才过雨水中,灌园初学问山翁。chūn shè cái guò yǔ shuǐ zhōng,guàn yuán chū xué wèn shān wēng。
新成芥辣旋栽苣,既落瓜壶不用葱。xīn chéng jiè là xuán zāi jù,jì luò guā hú bù yòng cōng。
衣履已知非晋代,蚕桑聊自说《豳风》。yī lǚ yǐ zhī fēi jìn dài,cán sāng liáo zì shuō bīn fēng。
高原小麦青青秀,不见歌声起故宫。gāo yuán xiǎo mài qīng qīng xiù,bù jiàn gē shēng qǐ gù gōng。

春日田园杂兴

陆世仪

野水滩头长荻芽,池塘处处起鸣蛙。yě shuǐ tān tóu zhǎng dí yá,chí táng chù chù qǐ míng wā。
一春多雨占三白,二月无茶摘五加。yī chūn duō yǔ zhàn sān bái,èr yuè wú chá zhāi wǔ jiā。
寒食沓来惊汉腊,塞歌时起接边笳。hán shí dá lái jīng hàn là,sāi gē shí qǐ jiē biān jiā。
春郊风景还如旧,添得伤心是短髽。chūn jiāo fēng jǐng hái rú jiù,tiān dé shāng xīn shì duǎn zhuā。

春日田园杂兴

陆世仪

舍北村南雨又晴,倦抛书卷漫游行。shě běi cūn nán yǔ yòu qíng,juàn pāo shū juǎn màn yóu xíng。
山鸠逐妇每双唤,苍鼠窥人时独惊。shān jiū zhú fù měi shuāng huàn,cāng shǔ kuī rén shí dú jīng。
种秫拟成千日酒,腌菘聊当一春羹。zhǒng shú nǐ chéng qiān rì jiǔ,yān sōng liáo dāng yī chūn gēng。
月泉甲子依稀是,读罢遗编泪暗倾。yuè quán jiǎ zi yī xī shì,dú bà yí biān lèi àn qīng。

喜宋子犹从上海归赋赠

陆世仪

十年蹈海一身轻,故国重回代已更。shí nián dǎo hǎi yī shēn qīng,gù guó zhòng huí dài yǐ gèng。
梦里鲸波如昨日,尊前鲑菜只平生。mèng lǐ jīng bō rú zuó rì,zūn qián guī cài zhǐ píng shēng。
乾坤何处容孤往,丘壑吾侪且耦耕。qián kūn hé chù róng gū wǎng,qiū hè wú chái qiě ǒu gēng。
遁世工夫正无限,可能相助一经营。dùn shì gōng fū zhèng wú xiàn,kě néng xiāng zhù yī jīng yíng。

遥哭希声钱公

陆世仪

中原倾覆事如何,穷海孤臣强负戈。zhōng yuán qīng fù shì rú hé,qióng hǎi gū chén qiáng fù gē。
利钝由天非所计,鞠躬自我更无他。lì dùn yóu tiān fēi suǒ jì,jū gōng zì wǒ gèng wú tā。
流离尚欲书章句,疾革犹闻唤渡河。liú lí shàng yù shū zhāng jù,jí gé yóu wén huàn dù hé。
正气如公那可灭,涛声隐隐似悲歌。zhèng qì rú gōng nà kě miè,tāo shēng yǐn yǐn shì bēi gē。

遥哭希声钱公

陆世仪

营头夜陨海涛奔,真宰茫茫未可论。yíng tóu yè yǔn hǎi tāo bēn,zhēn zǎi máng máng wèi kě lùn。
绝岛君臣留正朔,瘴天风雨葬忠魂。jué dǎo jūn chén liú zhèng shuò,zhàng tiān fēng yǔ zàng zhōng hún。
谁将心事传龙比,赖有遗书属弟昆。shuí jiāng xīn shì chuán lóng bǐ,lài yǒu yí shū shǔ dì kūn。
千古崖山成恨事,临风遥恸一倾樽。qiān gǔ yá shān chéng hèn shì,lín fēng yáo tòng yī qīng zūn。

重阳后一日含绿堂吟社雅集分韵得七虞

陆世仪

茱萸插罢酒还沽,余兴龙山尚未孤。zhū yú chā bà jiǔ hái gū,yú xīng lóng shān shàng wèi gū。
万古乾坤皆草莽,一时人物在菰芦。wàn gǔ qián kūn jiē cǎo mǎng,yī shí rén wù zài gū lú。
月泉开社天星聚,铁匣缄诗井水枯。yuè quán kāi shè tiān xīng jù,tiě xiá jiān shī jǐng shuǐ kū。
宇内谁成三不朽,壮心空老北山愚。yǔ nèi shuí chéng sān bù xiǔ,zhuàng xīn kōng lǎo běi shān yú。

次韵挽瞿稼轩归葬

陆世仪

砥柱乾坤赖老谋,那堪宰相尽风流。dǐ zhù qián kūn lài lǎo móu,nà kān zǎi xiāng jǐn fēng liú。
横江已断千寻锁,筹国谁开万里楼?héng jiāng yǐ duàn qiān xún suǒ,chóu guó shuí kāi wàn lǐ lóu?
南粤兵戈行殿恨,东皋花木故园愁。nán yuè bīng gē xíng diàn hèn,dōng gāo huā mù gù yuán chóu。
渡河只有宗留守,恸哭相从地下游。dù hé zhǐ yǒu zōng liú shǒu,tòng kū xiāng cóng dì xià yóu。

感遇诗

陆世仪

潜鱼怀深渊,飞鸟慕青冥。qián yú huái shēn yuān,fēi niǎo mù qīng míng。
志尚各有适,罗弋纷四陈。zhì shàng gè yǒu shì,luó yì fēn sì chén。
神龙失云雾,蠖伏同众鳞。shén lóng shī yún wù,huò fú tóng zhòng lín。
哲士无势位,俯首齐凡民。zhé shì wú shì wèi,fǔ shǒu qí fán mín。
仰叹发浩歌,悲来痛填膺。yǎng tàn fā hào gē,bēi lái tòng tián yīng。
气数苟在天,匹夫岂能争。qì shù gǒu zài tiān,pǐ fū qǐ néng zhēng。
时予避地水村,土人乱,复入城。shí yǔ bì dì shuǐ cūn,tǔ rén luàn,fù rù chéng。
仲雍避荆吴,断发文其身。zhòng yōng bì jīng wú,duàn fā wén qí shēn。
殷箕遘昏乱,佯狂受奴髡。yīn jī gòu hūn luàn,yáng kuáng shòu nú kūn。
少连柳下惠,降辱称逸民。shǎo lián liǔ xià huì,jiàng rǔ chēng yì mín。
微服过宋都,去衣入裸人。wēi fú guò sòng dōu,qù yī rù luǒ rén。
在昔大圣哲,处困皆有伦。zài xī dà shèng zhé,chù kùn jiē yǒu lún。
区区卑贱子,含垢安足嗔。qū qū bēi jiàn zi,hán gòu ān zú chēn。
伏读明夷卦,悠然感我心。fú dú míng yí guà,yōu rán gǎn wǒ xīn。
柔顺以蒙难,艰贞晦其明。róu shùn yǐ méng nán,jiān zhēn huì qí míng。
踬马恒破车,恶妇恒破家。zhì mǎ héng pò chē,è fù héng pò jiā。
冠帻事攻劫,安能正奇邪。guān zé shì gōng jié,ān néng zhèng qí xié。
汉家四百载,党祸为萌芽。hàn jiā sì bǎi zài,dǎng huò wèi méng yá。
处士盛名节,朝廷非所嘉。chù shì shèng míng jié,cháo tíng fēi suǒ jiā。
名节尚不可,何况群骄奢。míng jié shàng bù kě,hé kuàng qún jiāo shē。

感遇诗

陆世仪

睢阳四战地,孤立贼垒中。suī yáng sì zhàn dì,gū lì zéi lěi zhōng。
屹然障江淮,不与降丑同。yì rán zhàng jiāng huái,bù yǔ jiàng chǒu tóng。
茶纸鼠雀尽,身死城亦空。chá zhǐ shǔ què jǐn,shēn sǐ chéng yì kōng。
巡远固足钦,斯民实奇忠。xún yuǎn gù zú qīn,sī mín shí qí zhōng。
河北廿四郡,闻之宁愧衷。hé běi niàn sì jùn,wén zhī níng kuì zhōng。

感遇诗

陆世仪

小隐隐陵阿,大隐隐朝市。xiǎo yǐn yǐn líng ā,dà yǐn yǐn cháo shì。
朝市我不能,陵阿亦殊赘。cháo shì wǒ bù néng,líng ā yì shū zhuì。
卜居东南隅,落落有爽气。bo jū dōng nán yú,luò luò yǒu shuǎng qì。
左顾通人烟,右览接荷芰。zuǒ gù tōng rén yān,yòu lǎn jiē hé jì。
平畴繁嘉蔬,古冢出高树。píng chóu fán jiā shū,gǔ zhǒng chū gāo shù。
虽非山林间,亦有泉石致。suī fēi shān lín jiān,yì yǒu quán shí zhì。
一廛聊自息,治乱委人事。yī chán liáo zì xī,zhì luàn wěi rén shì。
丹穴有雏凤,乃在山之阴。dān xué yǒu chú fèng,nǎi zài shān zhī yīn。
青变白鹤侣,朝夕相和鸣。qīng biàn bái hè lǚ,cháo xī xiāng hé míng。
养此羽毛奇,翩然备仪庭。yǎng cǐ yǔ máo qí,piān rán bèi yí tíng。
明王闇不作,海宇群沸惊。míng wáng àn bù zuò,hǎi yǔ qún fèi jīng。
鸾鹤纷翻飞,鸱鸮互纵横。luán hè fēn fān fēi,chī xiāo hù zòng héng。
孤凤何所之,敛翮避逡巡。gū fèng hé suǒ zhī,liǎn hé bì qūn xún。
岂无德辉著,时穷非炫珍。qǐ wú dé huī zhù,shí qióng fēi xuàn zhēn。
灵龟曳其尾,雄鸡惮为牲。líng guī yè qí wěi,xióng jī dàn wèi shēng。
祥麟出周季,将贻田父禽。xiáng lín chū zhōu jì,jiāng yí tián fù qín。

感遇诗

陆世仪

仲尼千载师,偃蹇生衰周。zhòng ní qiān zài shī,yǎn jiǎn shēng shuāi zhōu。
孟轲谈王道,七雄非其俦。mèng kē tán wáng dào,qī xióng fēi qí chóu。
濂洛关闽儒,学至君未求。lián luò guān mǐn rú,xué zhì jūn wèi qiú。
晦翁振绝续,南渡时蒙羞。huì wēng zhèn jué xù,nán dù shí méng xiū。
嗟嗟鲁斋公,仕元以为尤。jiē jiē lǔ zhāi gōng,shì yuán yǐ wèi yóu。
岂天靳斯文,每出多邅遛。qǐ tiān jìn sī wén,měi chū duō zhān liú。
展卷仰前哲,浩然忘我忧。zhǎn juǎn yǎng qián zhé,hào rán wàng wǒ yōu。

感遇诗

陆世仪

渔阳鼙鼓惊,征尘动地起。yú yáng pí gǔ jīng,zhēng chén dòng dì qǐ。
河北多郡县,一朝尽风靡。hé běi duō jùn xiàn,yī cháo jǐn fēng mí。
常山有太守,恸哭整军士。cháng shān yǒu tài shǒu,tòng kū zhěng jūn shì。
誓心匡社稷,志烈身竟死。shì xīn kuāng shè jì,zhì liè shēn jìng sǐ。
长乐何如人,纡纡佩金紫。zhǎng lè hé rú rén,yū yū pèi jīn zǐ。

感遇诗

陆世仪

平生寡交与,与世殊淡漠。píng shēng guǎ jiāo yǔ,yǔ shì shū dàn mò。
天涯有数子,相知在寥廓。tiān yá yǒu shù zi,xiāng zhī zài liáo kuò。
或如孔程交,或辨朱陆学。huò rú kǒng chéng jiāo,huò biàn zhū lù xué。
或闻声相思,曾未接酬酢。huò wén shēng xiāng sī,céng wèi jiē chóu cù。
遥遥南北海,此心契如约。yáo yáo nán běi hǎi,cǐ xīn qì rú yuē。
风尘暗天来,踪迹各飘泊。fēng chén àn tiān lái,zōng jì gè piāo pō。
出处或可期,生死殊未卜。chū chù huò kě qī,shēng sǐ shū wèi bo。
会晤当何时,六合庶开拓。huì wù dāng hé shí,liù hé shù kāi tuò。

感遇诗

陆世仪

仲冬霜雪降,寒月光逾凉。zhòng dōng shuāng xuě jiàng,hán yuè guāng yú liáng。
独夜起徘徊,矫首中庭望。dú yè qǐ pái huái,jiǎo shǒu zhōng tíng wàng。
三垣何闇汶,列宿纵横行。sān yuán hé àn wèn,liè sù zòng héng xíng。
天狼射丸丸,舒光异平常。tiān láng shè wán wán,shū guāng yì píng cháng。
旄头当天明,弧矢驰不张。máo tóu dāng tiān míng,hú shǐ chí bù zhāng。
天道不可知,叹息徒彷徨。tiān dào bù kě zhī,tàn xī tú páng huáng。

送闽中林衡者游中原长歌

陆世仪

石斋先生天下师,君能弱冠长揖之。shí zhāi xiān shēng tiān xià shī,jūn néng ruò guān zhǎng yī zhī。
著书如风腕欲脱,吐论凿凿称雄奇。zhù shū rú fēng wàn yù tuō,tǔ lùn záo záo chēng xióng qí。
石斋为君亦拱手,略尽形骸呼小友。shí zhāi wèi jūn yì gǒng shǒu,lüè jǐn xíng hái hū xiǎo yǒu。
赠君药言送君诗,直欲与君分半亩。zèng jūn yào yán sòng jūn shī,zhí yù yǔ jūn fēn bàn mǔ。
天公天公何不仁,忠臣饿死英雄贫。tiān gōng tiān gōng hé bù rén,zhōng chén è sǐ yīng xióng pín。
岭云如山战骨白,至今闽海飞征尘。lǐng yún rú shān zhàn gǔ bái,zhì jīn mǐn hǎi fēi zhēng chén。
男儿致身苦不早,双鬓蹉跎浑欲老。nán ér zhì shēn kǔ bù zǎo,shuāng bìn cuō tuó hún yù lǎo。
安能局促辕下驹,凤凰翱翔在苍昊。ān néng jú cù yuán xià jū,fèng huáng áo xiáng zài cāng hào。
束书蹑屩作壮游,志气直欲凌九州。shù shū niè juē zuò zhuàng yóu,zhì qì zhí yù líng jiǔ zhōu。
扁舟千里入吴会,上书论古惊同俦。biǎn zhōu qiān lǐ rù wú huì,shàng shū lùn gǔ jīng tóng chóu。
腐儒如予那足道,感君意气为倾倒。fǔ rú rú yǔ nà zú dào,gǎn jūn yì qì wèi qīng dào。
挥毫赠我琅玕辞,愧乏琼瑶无以报。huī háo zèng wǒ láng gān cí,kuì fá qióng yáo wú yǐ bào。
君今策蹇问中原,山川漫漫道路昏。jūn jīn cè jiǎn wèn zhōng yuán,shān chuān màn màn dào lù hūn。
胡琴欲碎向何处,夜半起舞心烦冤。hú qín yù suì xiàng hé chù,yè bàn qǐ wǔ xīn fán yuān。
金陵城中王气尽,蒋山断树生芝菌。jīn líng chéng zhōng wáng qì jǐn,jiǎng shān duàn shù shēng zhī jūn。
日落江潮惨不波,维扬明月歌春蚓。rì luò jiāng cháo cǎn bù bō,wéi yáng míng yuè gē chūn yǐn。
君不见昔日江东祖士雅,击楫中流泪盈把。jūn bù jiàn xī rì jiāng dōng zǔ shì yǎ,jī jí zhōng liú lèi yíng bǎ。
又不见辽东皂帽翁,语维经典甘孤穷。yòu bù jiàn liáo dōng zào mào wēng,yǔ wéi jīng diǎn gān gū qióng。
丈夫处世只两途,吾子坎壈将安终。zhàng fū chù shì zhǐ liǎng tú,wú zi kǎn lǎn jiāng ān zhōng。
中原人才颇不恶,风尘往往倾然诺。zhōng yuán rén cái pǒ bù è,fēng chén wǎng wǎng qīng rán nuò。
昂藏七尺未长贫,暗中定可相摸索。áng cáng qī chǐ wèi zhǎng pín,àn zhōng dìng kě xiāng mō suǒ。
归来好复过桴亭,西窗剪烛开短屏。guī lái hǎo fù guò fú tíng,xī chuāng jiǎn zhú kāi duǎn píng。
交知四海见吾子,相对使人双眼青。jiāo zhī sì hǎi jiàn wú zi,xiāng duì shǐ rén shuāng yǎn qīng。

春日田园杂兴其三

陆世仪

一夜东风春雨赊,起看流水入沟斜。yī yè dōng fēng chūn yǔ shē,qǐ kàn liú shuǐ rù gōu xié。
篱头未下丝瓜种,墙脚先开蚕豆花。lí tóu wèi xià sī guā zhǒng,qiáng jiǎo xiān kāi cán dòu huā。
稚子凿池浮乳鸭,老翁摊箔晒新暇。zhì zi záo chí fú rǔ yā,lǎo wēng tān bó shài xīn xiá。
已知身世无余乐,聊尔徜徉未是差。yǐ zhī shēn shì wú yú lè,liáo ěr cháng yáng wèi shì chà。

甑山士

陆世仪

甑山士,甑山士,甑底山头授书史。zèng shān shì,zèng shān shì,zèng dǐ shān tóu shòu shū shǐ。
人生何用读五车,但须一识忠孝旨。rén shēng hé yòng dú wǔ chē,dàn xū yī shí zhōng xiào zhǐ。
轺东北来饮江水,金凫银雁飞都市。yáo dōng běi lái yǐn jiāng shuǐ,jīn fú yín yàn fēi dōu shì。
越国风尘高蔽天,两缸覆我甑山前。yuè guó fēng chén gāo bì tiān,liǎng gāng fù wǒ zèng shān qián。
上有碧落下黄泉,冥冥长夜年复年。shàng yǒu bì luò xià huáng quán,míng míng zhǎng yè nián fù nián。
普天绝无干净地,甑山犹存土一篑。pǔ tiān jué wú gàn jìng dì,zèng shān yóu cún tǔ yī kuì。