古诗词

陆宇燝

寒食题宋先生草堂

陆宇燝

天妒梅花更妒人,风风雨雨不知春。tiān dù méi huā gèng dù rén,fēng fēng yǔ yǔ bù zhī chūn。
杜鹃啼处孤灯梦,寒食樽前一病身。dù juān tí chù gū dēng mèng,hán shí zūn qián yī bìng shēn。
易理愁中才得力,交情乱后始能真。yì lǐ chóu zhōng cái dé lì,jiāo qíng luàn hòu shǐ néng zhēn。
天涯相对忘形迹,拥被微吟乐贱贫。tiān yá xiāng duì wàng xíng jì,yōng bèi wēi yín lè jiàn pín。

代琵琶妇解嘲

陆宇燝

不见春风花,花落随地飞?不见南山鸟,年年择新枝?
抱此区区意,红颜须及时。
“非不慕古人,礼法难疗饥。

但博旦夕欢,宁顾谁为谁?还取故夫意,宛转事新知。
新故转盼间,生死酒一卮。
可怜东邻妇,白首柏舟诗。