古诗词

陈名寿

乱中秋望时避难江北

陈名寿

马策与刀环,长征苦未闲。mǎ cè yǔ dāo huán,zhǎng zhēng kǔ wèi xián。
乱山秋草黑,破塔夕阳殷。luàn shān qiū cǎo hēi,pò tǎ xī yáng yīn。
江静无人渡,天空任鸟还。jiāng jìng wú rén dù,tiān kōng rèn niǎo hái。
故园何处是,凝睇白云间。gù yuán hé chù shì,níng dì bái yún jiān。

狼山题壁

陈名寿

一花一叶尽菩提,底事空山鸟乱啼。yī huā yī yè jǐn pú tí,dǐ shì kōng shān niǎo luàn tí。
两袖白云归未得,宾王先我醉如泥。liǎng xiù bái yún guī wèi dé,bīn wáng xiān wǒ zuì rú ní。

古冢

陈名寿

漫山荒草冢高低,过客停车落照西。màn shān huāng cǎo zhǒng gāo dī,guò kè tíng chē luò zhào xī。
枫叶向人红似血,当年多少杜鹃啼。fēng yè xiàng rén hóng shì xuè,dāng nián duō shǎo dù juān tí。