古诗词

陈名典

己卯冬日登约园燕云阁,步幼亭世兄原韵二首

陈名典

一束花枝傍矮簃,芳心惟恐报春迟。yī shù huā zhī bàng ǎi yí,fāng xīn wéi kǒng bào chūn chí。
湖山隐约炊烟起,楼阁苍茫暮霭时。hú shān yǐn yuē chuī yān qǐ,lóu gé cāng máng mù ǎi shí。
傲骨怕随流俗改,壮怀未许等闲知。ào gǔ pà suí liú sú gǎi,zhuàng huái wèi xǔ děng xián zhī。
相逢岂必曾相识,把酒重阳订后期。xiāng féng qǐ bì céng xiāng shí,bǎ jiǔ zhòng yáng dìng hòu qī。

己卯冬日登约园燕云阁,步幼亭世兄原韵二首

陈名典

槛外微阴入小簃,登临莫笑我来迟。kǎn wài wēi yīn rù xiǎo yí,dēng lín mò xiào wǒ lái chí。
乡心已落梅花后,山色争看夕照时。xiāng xīn yǐ luò méi huā hòu,shān sè zhēng kàn xī zhào shí。
选胜西湖偿旧约,开筵东阁订新知。xuǎn shèng xī hú cháng jiù yuē,kāi yán dōng gé dìng xīn zhī。
他年得遂兰陔愿,笑指燕云相与期。tā nián dé suì lán gāi yuàn,xiào zhǐ yàn yún xiāng yǔ qī。

己卯冬日登约园燕云阁得看字

陈名典

峨峨高阁矗云端,此日登临眼界宽。é é gāo gé chù yún duān,cǐ rì dēng lín yǎn jiè kuān。
归雁远从云外落,好山留向雪中看。guī yàn yuǎn cóng yún wài luò,hǎo shān liú xiàng xuě zhōng kàn。
径荒苔藓埋陈迹,地僻梅花耐早寒。jìng huāng tái xiǎn mái chén jì,dì pì méi huā nài zǎo hán。
湖上风光无限好,一声长笛倚阑干。hú shàng fēng guāng wú xiàn hǎo,yī shēng zhǎng dí yǐ lán gàn。

题赵焕文茂才彝鼎殉节纪

陈名典

一死不足惜,千秋大义存。yī sǐ bù zú xī,qiān qiū dà yì cún。
楚氛当日恶,大地霎时昏。chǔ fēn dāng rì è,dà dì shà shí hūn。
衰世无忠节,荒庵有荩魂。shuāi shì wú zhōng jié,huāng ān yǒu jìn hún。
嗟予犹健在,愧我赵公门。jiē yǔ yóu jiàn zài,kuì wǒ zhào gōng mén。
些语听离骚,魂兮那许招。xiē yǔ tīng lí sāo,hún xī nà xǔ zhāo。
西欧飞血雨,东海动心潮。xī ōu fēi xuè yǔ,dōng hǎi dòng xīn cháo。
世事今如此,生民恨未消。shì shì jīn rú cǐ,shēng mín hèn wèi xiāo。
九京如可作,应更痛前朝。jiǔ jīng rú kě zuò,yīng gèng tòng qián cháo。

篝灯课子图,为谢节母题

陈名典

西风萧瑟天气凉,奄奄夫婿病在床。xī fēng xiāo sè tiān qì liáng,yǎn yǎn fū xù bìng zài chuáng。
祷神求医兼问卜,佥云病已入膏肓。dǎo shén qiú yī jiān wèn bo,qiān yún bìng yǐ rù gāo huāng。
回忆结缡才十稔,一朝撒手情何伤。huí yì jié lí cái shí rěn,yī cháo sā shǒu qíng hé shāng。
当时不难以身殉,下有孤儿上姑嫜。dāng shí bù nán yǐ shēn xùn,xià yǒu gū ér shàng gū zhāng。
仰事俯蓄赖十指,此身未便遽云亡。yǎng shì fǔ xù lài shí zhǐ,cǐ shēn wèi biàn jù yún wáng。
况复夫君有遗命,是儿须令继书香。kuàng fù fū jūn yǒu yí mìng,shì ér xū lìng jì shū xiāng。
春秋递嬗儿渐长,就傅归来立母傍。chūn qiū dì shàn ér jiàn zhǎng,jiù fù guī lái lì mǔ bàng。
母云志士惜日短,莫道愁人恨夜长。mǔ yún zhì shì xī rì duǎn,mò dào chóu rén hèn yè zhǎng。
日短夜长阴可惜,挑灯课读亦何妨。rì duǎn yè zhǎng yīn kě xī,tiāo dēng kè dú yì hé fáng。
机声书声相接续,夜如何其夜未央。jī shēng shū shēng xiāng jiē xù,yè rú hé qí yè wèi yāng。
儿承母训苦自励,青年名已列胶庠。ér chéng mǔ xùn kǔ zì lì,qīng nián míng yǐ liè jiāo xiáng。
又将母节达上听,冰霜励洁邀龙章。yòu jiāng mǔ jié dá shàng tīng,bīng shuāng lì jié yāo lóng zhāng。
母年今已逾七秩,暇复课孙体康强。mǔ nián jīn yǐ yú qī zhì,xiá fù kè sūn tǐ kāng qiáng。
谢生持图索题咏,频年奔走笔墨荒。xiè shēng chí tú suǒ tí yǒng,pín nián bēn zǒu bǐ mò huāng。
况复在前有珠玉,骚坛健将推张黄。kuàng fù zài qián yǒu zhū yù,sāo tán jiàn jiāng tuī zhāng huáng。
聊将俚句表慈孝,传之家乘志不忘。liáo jiāng lǐ jù biǎo cí xiào,chuán zhī jiā chéng zhì bù wàng。