古诗词

陆震

忆江南·咏玫瑰

陆震

春来卉。chūn lái huì。
堪爱独玫瑰。kān ài dú méi guī。
簪鬓放娇怜紫艳,伴糖津咽胜红蕤。zān bìn fàng jiāo lián zǐ yàn,bàn táng jīn yàn shèng hóng ruí。
枯润总香飞。kū rùn zǒng xiāng fēi。

忆江南·清明六首

陆震

清明节,天意晓来和。qīng míng jié,tiān yì xiǎo lái hé。
正喜乍晴晴不久,愁他欲雨雨偏多。zhèng xǐ zhà qíng qíng bù jiǔ,chóu tā yù yǔ yǔ piān duō。
佳节惜虚过。jiā jié xī xū guò。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

高田麦,四月未全黄。gāo tián mài,sì yuè wèi quán huáng。
实绽已堪盈把捋,味香且任满盘尝。shí zhàn yǐ kān yíng bǎ lǚ,wèi xiāng qiě rèn mǎn pán cháng。
渐入好年光。jiàn rù hǎo nián guāng。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

崖蜜熟,应是十分甜。yá mì shú,yīng shì shí fēn tián。
寝庙及新宜早荐,林莺当令莫轻衔。qǐn miào jí xīn yí zǎo jiàn,lín yīng dāng lìng mò qīng xián。
留与绛唇含。liú yǔ jiàng chún hán。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

蚕忙日,豆熟已离离。cán máng rì,dòu shú yǐ lí lí。
摘入蟹筐全类茧,缫于女手本无丝。zhāi rù xiè kuāng quán lèi jiǎn,sāo yú nǚ shǒu běn wú sī。
笑杀采桑儿。xiào shā cǎi sāng ér。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

携镵去,不异到淇园。xié chán qù,bù yì dào qí yuán。
出土便能藏雉子,疗饥馋想嚼龙孙。chū tǔ biàn néng cáng zhì zi,liáo jī chán xiǎng jué lóng sūn。
拚少竹千根。pàn shǎo zhú qiān gēn。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

梅黄早,叶底缀金丸。méi huáng zǎo,yè dǐ zhuì jīn wán。
功逊酒香教渴解,味如愁重惹眉攒。gōng xùn jiǔ xiāng jiào kě jiě,wèi rú chóu zhòng rě méi zǎn。
花放记曾看。huā fàng jì céng kàn。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

京江口,下网得鲥鱼。jīng jiāng kǒu,xià wǎng dé shí yú。
敢望乘潮归渤海,且随走马到燕都。gǎn wàng chéng cháo guī bó hǎi,qiě suí zǒu mǎ dào yàn dōu。
谁令味偏腴。shuí lìng wèi piān yú。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

闺中女,最爱是玫瑰。guī zhōng nǚ,zuì ài shì méi guī。
红杏街头前月尽,素馨江外几时来。hóng xìng jiē tóu qián yuè jǐn,sù xīn jiāng wài jǐ shí lái。
独尔一枝开。dú ěr yī zhī kāi。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

牛虽贱,人号女儿红。niú suī jiàn,rén hào nǚ ér hóng。
桃靥初酣春昼睡,杏腮刚晕酒时容。táo yè chū hān chūn zhòu shuì,xìng sāi gāng yūn jiǔ shí róng。
还恐不如侬。hái kǒng bù rú nóng。

忆江南·初夏九咏,和刘蔚园

陆震

商船到,争卖雨前茶。shāng chuán dào,zhēng mài yǔ qián chá。
宁著酒魔耽雪酿,不遭水厄试冰芽。níng zhù jiǔ mó dān xuě niàng,bù zāo shuǐ è shì bīng yá。
亟唤取流霞。jí huàn qǔ liú xiá。

谒金门·闺怨

陆震

芳草碧。fāng cǎo bì。
又是一番春色。yòu shì yī fān chūn sè。
独倚阑干珠泪滴。dú yǐ lán gàn zhū lèi dī。
不知罗袖湿。bù zhī luó xiù shī。
·欲寄天涯消息。yù jì tiān yá xiāo xī。
为问归鸿可的。wèi wèn guī hóng kě de。
只恐天涯流落客。zhǐ kǒng tiān yá liú luò kè。
归鸿他不识。guī hóng tā bù shí。

眉峰碧·夜泊许家堡

陆震

杯酒虽欢聚。bēi jiǔ suī huān jù。
不惯他乡住。bù guàn tā xiāng zhù。
荒村寂寂水漫漫,又重盼、来时路。huāng cūn jì jì shuǐ màn màn,yòu zhòng pàn lái shí lù。
·向夕停舟处。xiàng xī tíng zhōu chù。
风雨声偏楚。fēng yǔ shēng piān chǔ。
何似当初径不来,而今也不还家去。hé shì dāng chū jìng bù lái,ér jīn yě bù hái jiā qù。

忆江南·端阳词

陆震

端阳节,风物与常殊。duān yáng jié,fēng wù yǔ cháng shū。
屋角乱红开蜀季,街头新绿买菖蒲。wū jiǎo luàn hóng kāi shǔ jì,jiē tóu xīn lǜ mǎi chāng pú。
都挂辟邪符。dōu guà pì xié fú。

点绛唇·雨中戏作

陆震

雨雨风风,天公已做新秋势。yǔ yǔ fēng fēng,tiān gōng yǐ zuò xīn qiū shì。
驱愁无计。qū chóu wú jì。
且买今宵醉。qiě mǎi jīn xiāo zuì。
·索取床头,早拂山妻意。suǒ qǔ chuáng tóu,zǎo fú shān qī yì。
君休矣。jūn xiū yǐ。
青钱无几。qīng qián wú jǐ。
留籴晨炊米。liú dí chén chuī mǐ。

唐多令·邗江喜遇友人酒间赠此

陆震

下马解貂裘。xià mǎ jiě diāo qiú。
相携上酒楼。xiāng xié shàng jiǔ lóu。
问年来、何地飘流。wèn nián lái hé dì piāo liú。
北踏幽燕南闽粤,憔悴了,十多秋。běi tà yōu yàn nán mǐn yuè,qiáo cuì le,shí duō qiū。
身世等蜉蝣。shēn shì děng fú yóu。
功名雪满头。gōng míng xuě mǎn tóu。
且高歌、一曲凉州。qiě gāo gē yī qū liáng zhōu。
君若问余心上事,说不尽,半生愁。jūn ruò wèn yú xīn shàng shì,shuō bù jǐn,bàn shēng chóu。

黄金缕·寒夜口占

陆震

寒夜空堂人一个。hán yè kōng táng rén yī gè。
心上愁多,不寐摊书坐。xīn shàng chóu duō,bù mèi tān shū zuò。
将近三更犹未卧。jiāng jìn sān gèng yóu wèi wò。
乍惊骤雨天边过。zhà jīng zhòu yǔ tiān biān guò。
洒向小窗声更大。sǎ xiàng xiǎo chuāng shēng gèng dà。
纸薄难禁,容易风吹破。zhǐ báo nán jìn,róng yì fēng chuī pò。
衾枕安排浑未妥。qīn zhěn ān pái hún wèi tuǒ。
床前扑杀银釭火。chuáng qián pū shā yín gāng huǒ。

南柯子·落花

陆震

庭树风吹后,苍苔雨过初。tíng shù fēng chuī hòu,cāng tái yǔ guò chū。
眼前犹有落花铺。yǎn qián yóu yǒu luò huā pù。
只恐明朝,还并落花无。zhǐ kǒng míng cháo,hái bìng luò huā wú。
藤密全低户。téng mì quán dī hù。
桐高已出闾。tóng gāo yǐ chū lǘ。
新条嫩叶又将舒。xīn tiáo nèn yè yòu jiāng shū。
染就窗间,浑是绿琴书。rǎn jiù chuāng jiān,hún shì lǜ qín shū。

少年游·闲庭

陆震

闲庭风雨晚来狂。xián tíng fēng yǔ wǎn lái kuáng。
沽酒正相当。gū jiǔ zhèng xiāng dāng。
花气清芬,空阶寂静,归去不须忙。huā qì qīng fēn,kōng jiē jì jìng,guī qù bù xū máng。
从来富贵原无定,行乐有何妨。cóng lái fù guì yuán wú dìng,xíng lè yǒu hé fáng。
十万尊罍,三千曲调,豪爽少年场。shí wàn zūn léi,sān qiān qū diào,háo shuǎng shǎo nián chǎng。

虞美人·今宵

陆震

今宵明月当窗大。jīn xiāo míng yuè dāng chuāng dà。
独有愁人坐。dú yǒu chóu rén zuò。
一般白昼也销魂。yī bān bái zhòu yě xiāo hún。
何必凄凉怕过是黄昏。hé bì qī liáng pà guò shì huáng hūn。
多情原与多情忆。duō qíng yuán yǔ duō qíng yì。
不为君颜色。bù wèi jūn yán sè。
若因颜色始相思。ruò yīn yán sè shǐ xiāng sī。
难道世间真个似君稀。nán dào shì jiān zhēn gè shì jūn xī。
103123456