古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陆翰芬
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
潜园琴馀草题词
清
:
陆翰芬
何必争追唐与宋,能言情性即诗人。
hé bì zhēng zhuī táng yǔ sòng,néng yán qíng xìng jí shī rén。
十年泉石常怀国,千首词章半忆亲。
shí nián quán shí cháng huái guó,qiān shǒu cí zhāng bàn yì qīn。
残月晓风皆寄托,春花秋柳亦精神。
cán yuè xiǎo fēng jiē jì tuō,chūn huā qiū liǔ yì jīng shén。
卿云未出欣先睹,定有灵山香火因。
qīng yún wèi chū xīn xiān dǔ,dìng yǒu líng shān xiāng huǒ yīn。
AI赏析
潜园琴馀草题词
清
:
陆翰芬
东瀛梅鹤继西湖,好向孤山认故吾。
dōng yíng méi hè jì xī hú,hǎo xiàng gū shān rèn gù wú。
海国几人扶大雅,蛮乡从此获骊珠。
hǎi guó jǐ rén fú dà yǎ,mán xiāng cóng cǐ huò lí zhū。
虚心下问君师竹,盲目随声我滥竽。
xū xīn xià wèn jūn shī zhú,máng mù suí shēng wǒ làn yú。
传到洛阳应纸贵,骚坛处处识林逋。
chuán dào luò yáng yīng zhǐ guì,sāo tán chù chù shí lín bū。
AI赏析
分咏罗汉松七排
清
:
陆翰芬
罗汉何年化古松,西来佛祖剩遗踪。
luó hàn hé nián huà gǔ sōng,xī lái fú zǔ shèng yí zōng。
散花天女梅为友,玉版禅师竹正宗。
sàn huā tiān nǚ méi wèi yǒu,yù bǎn chán shī zhú zhèng zōng。
竺国原留尊者号,秦官曾赐大夫封。
zhú guó yuán liú zūn zhě hào,qín guān céng cì dà fū fēng。
却因华盖留缨络,惯向寒山听鼓钟。
què yīn huá gài liú yīng luò,guàn xiàng hán shān tīng gǔ zhōng。
霜雪不移真色相,烟云长护怪形容。
shuāng xuě bù yí zhēn sè xiāng,yān yún zhǎng hù guài xíng róng。
三千世界同瞻象,十八名中此伏龙。
sān qiān shì jiè tóng zhān xiàng,shí bā míng zhōng cǐ fú lóng。
顶上圆光明月照,半空梵语好风从。
dǐng shàng yuán guāng míng yuè zhào,bàn kōng fàn yǔ hǎo fēng cóng。
和南礼拜无量寿,乞与人间作颂恭。
hé nán lǐ bài wú liàng shòu,qǐ yǔ rén jiān zuò sòng gōng。
AI赏析