古诗词

陈韵兰

佚题

陈韵兰

木落秋风几度过,别来身世复如何。mù luò qiū fēng jǐ dù guò,bié lái shēn shì fù rú hé。
路遥那得通鱼信,门静料堪设雀罗。lù yáo nà dé tōng yú xìn,mén jìng liào kān shè què luó。
濯水莲花真品出,荫人棠树去思多。zhuó shuǐ lián huā zhēn pǐn chū,yīn rén táng shù qù sī duō。
投闲尚系苍生望,漫听淮南招隐歌。tóu xián shàng xì cāng shēng wàng,màn tīng huái nán zhāo yǐn gē。

佚题

陈韵兰

婆娑岁月梦中过,未识天心竟若何。pó suō suì yuè mèng zhōng guò,wèi shí tiān xīn jìng ruò hé。
检箧有衣都典酒,到门无凤懒张罗。jiǎn qiè yǒu yī dōu diǎn jiǔ,dào mén wú fèng lǎn zhāng luó。
自怜书剑飘零甚,坐见闾阎疾苦多。zì lián shū jiàn piāo líng shén,zuò jiàn lǘ yán jí kǔ duō。
极意望公公不至,临风一叹发长歌。jí yì wàng gōng gōng bù zhì,lín fēng yī tàn fā zhǎng gē。