古诗词

陈芳藻

清平乐·镜

陈芳藻

寒光皎洁。hán guāng jiǎo jié。
认取秦时月。rèn qǔ qín shí yuè。
为问圆冰清到骨,可贮芙蓉颜色。wèi wèn yuán bīng qīng dào gǔ,kě zhù fú róng yán sè。
愁来怕上眉梢。chóu lái pà shàng méi shāo。
恐伊知我魂消。kǒng yī zhī wǒ hún xiāo。
顾影卿怜谁瘦,朝朝相对无聊。gù yǐng qīng lián shuí shòu,cháo cháo xiāng duì wú liáo。

南浦·春柳,用玉田春水词韵

陈芳藻

袅娜舞长条,绕隋堤、翠幕金衣啼晓。niǎo nà wǔ zhǎng tiáo,rào suí dī cuì mù jīn yī tí xiǎo。
细缕蘸晴波,低摇漾、水面落红频扫。xì lǚ zhàn qíng bō,dī yáo yàng shuǐ miàn luò hóng pín sǎo。
柔情弱态,盈盈十五怜娇小。róu qíng ruò tài,yíng yíng shí wǔ lián jiāo xiǎo。
十里晓风残月岸,谱入才人词草。shí lǐ xiǎo fēng cán yuè àn,pǔ rù cái rén cí cǎo。
楼头触起相思,觅封侯、忍把年华负了。lóu tóu chù qǐ xiāng sī,mì fēng hóu rěn bǎ nián huá fù le。
怕见擘棉时,飘零恨、点点纱窗飞到。pà jiàn bāi mián shí,piāo líng hèn diǎn diǎn shā chuāng fēi dào。
韶光易渺。sháo guāng yì miǎo。
杜鹃唤得春归悄。dù juān huàn dé chūn guī qiāo。
回首灞陵桥畔路,绾住离愁多少。huí shǒu bà líng qiáo pàn lù,wǎn zhù lí chóu duō shǎo。