古诗词

唐晅妻张氏

唐晅悼妻诗其一

唐晅妻张氏

常时华堂静,笑语度更筹。cháng shí huá táng jìng,xiào yǔ dù gèng chóu。
恍惚人事改,冥寞委荒丘。huǎng hū rén shì gǎi,míng mò wěi huāng qiū。
阳原歌薤露,阴壑惜藏舟。yáng yuán gē xiè lù,yīn hè xī cáng zhōu。
清夜妆台月,空想画眉愁。qīng yè zhuāng tái yuè,kōng xiǎng huà méi chóu。

答夫诗二首

唐晅妻张氏

不分殊幽显,那堪异古今。bù fēn shū yōu xiǎn,nà kān yì gǔ jīn。
阴阳徒自隔,聚散两难心。yīn yáng tú zì gé,jù sàn liǎng nán xīn。

答夫诗二首

唐晅妻张氏

兰阶兔月斜,银烛半含花。lán jiē tù yuè xié,yín zhú bàn hán huā。
自怜长夜客,泉路以为家。zì lián zhǎng yè kè,quán lù yǐ wèi jiā。