古诗词

陈肇兴

穫稻

陈肇兴

骄阳似火稼如云,随穫随耕力最烦。jiāo yáng shì huǒ jià rú yún,suí huò suí gēng lì zuì fán。
荷担人归黄檨圃,催租客到绿槐村。hé dān rén guī huáng shē pǔ,cuī zū kè dào lǜ huái cūn。
耞声远逐蝉声乱,镰影遥连犊影昏。jiā shēng yuǎn zhú chán shēng luàn,lián yǐng yáo lián dú yǐng hūn。
自是瀛壖多乐土,畬田火米不须论。zì shì yíng ruán duō lè tǔ,shē tián huǒ mǐ bù xū lùn。

秋田四咏播种

陈肇兴

纳稼才完便粪田,农家六月少闲天。nà jià cái wán biàn fèn tián,nóng jiā liù yuè shǎo xián tiān。
西畴乍见生孙稻,南浦还浇种子泉。xī chóu zhà jiàn shēng sūn dào,nán pǔ hái jiāo zhǒng zi quán。
浥露香秧争出水,迎秋翠毯半含烟。yì lù xiāng yāng zhēng chū shuǐ,yíng qiū cuì tǎn bàn hán yān。
何须竞说占城谷,早晚三杯各有年。hé xū jìng shuō zhàn chéng gǔ,zǎo wǎn sān bēi gè yǒu nián。

秋田四咏播种

陈肇兴

不待鸣鸠唤插禾,秋天到处有秧歌。bù dài míng jiū huàn chā hé,qiū tiān dào chù yǒu yāng gē。
田如画罫纵横直,人比承蜩伛偻多。tián rú huà guà zòng héng zhí,rén bǐ chéng tiáo yǔ lóu duō。
万束青分龟壳笠,千畦绿刺鸭头波。wàn shù qīng fēn guī ké lì,qiān qí lǜ cì yā tóu bō。
耕耘自较三春迫,雨夕风晨为筑坡。gēng yún zì jiào sān chūn pò,yǔ xī fēng chén wèi zhù pō。

秋田四咏播种

陈肇兴

绿遍郊原白满溪,趣耘又到柳阴西。lǜ biàn jiāo yuán bái mǎn xī,qù yún yòu dào liǔ yīn xī。
凉风拂地惊秋耨,赤日行天病夏畦。liáng fēng fú dì jīng qiū nòu,chì rì xíng tiān bìng xià qí。
稻过蝉鸣将吐颖,人如蛙跳不离泥。dào guò chán míng jiāng tǔ yǐng,rén rú wā tiào bù lí ní。
伊谁为赋田头鼓,我比欧阳望更迷。yī shuí wèi fù tián tóu gǔ,wǒ bǐ ōu yáng wàng gèng mí。

秋田四咏播种

陈肇兴

黄云重叠亩西东,一岁还逢两稔丰。huáng yún zhòng dié mǔ xī dōng,yī suì hái féng liǎng rěn fēng。
万斛稻粱如阜立,数声耞拂近年终。wàn hú dào liáng rú fù lì,shù shēng jiā fú jìn nián zhōng。
鸡豚满地龙蛇蛰,杵臼通霄木叶空。jī tún mǎn dì lóng shé zhé,chǔ jiù tōng xiāo mù yè kōng。
从此赛神兼饮蜡,田家乐事正无穷。cóng cǐ sài shén jiān yǐn là,tián jiā lè shì zhèng wú qióng。

人面竹

陈肇兴

鹿眼猫头气象狞,此君千载面如生。lù yǎn māo tóu qì xiàng níng,cǐ jūn qiān zài miàn rú shēng。
逢来俗士应遮避,看到贫家定笑迎。féng lái sú shì yīng zhē bì,kàn dào pín jiā dìng xiào yíng。
直节参天无愧色,虚心对月有馀清。zhí jié cān tiān wú kuì sè,xū xīn duì yuè yǒu yú qīng。
春来苦被东皇识,却恨桃花不世情。chūn lái kǔ bèi dōng huáng shí,què hèn táo huā bù shì qíng。

佛手柑

陈肇兴

累累黄绉满林霜,千手都如一手芳。lèi lèi huáng zhòu mǎn lín shuāng,qiān shǒu dōu rú yī shǒu fāng。
贝叶拈来疑有指,天花散后总成香。bèi yè niān lái yí yǒu zhǐ,tiān huā sàn hòu zǒng chéng xiāng。
分珍合倩麻姑爪,献果宜供选佛场。fēn zhēn hé qiàn má gū zhǎo,xiàn guǒ yí gōng xuǎn fú chǎng。
输与山僧作奴婢,朝朝合十礼空王。shū yǔ shān sēng zuò nú bì,cháo cháo hé shí lǐ kōng wáng。

经废园有感

陈肇兴

玉圯金铺久化烟,楼台易主半茫然。yù yí jīn pù jiǔ huà yān,lóu tái yì zhǔ bàn máng rán。
十年冷暖堂前燕,一世推移海上田。shí nián lěng nuǎn táng qián yàn,yī shì tuī yí hǎi shàng tián。
芳草有情还自绿,野花无恙故争妍。fāng cǎo yǒu qíng hái zì lǜ,yě huā wú yàng gù zhēng yán。
翻云覆雨寻常事,不独乌衣看可怜。fān yún fù yǔ xún cháng shì,bù dú wū yī kàn kě lián。

释迦头

陈肇兴

谁移浮果植瀛洲,颗颗垂青似佛头。shuí yí fú guǒ zhí yíng zhōu,kē kē chuí qīng shì fú tóu。
七宝庄严呈妙相,一林璎珞挂新秋。qī bǎo zhuāng yán chéng miào xiāng,yī lín yīng luò guà xīn qiū。
风吹坏色身如现,月照圆光顶欲浮。fēng chuī huài sè shēn rú xiàn,yuè zhào yuán guāng dǐng yù fú。
献与如来应一笑,本年面目不相侔。xiàn yǔ rú lái yīng yī xiào,běn nián miàn mù bù xiāng móu。

释迦头

陈肇兴

香苞曾说蜜波罗,珍重芳名唤释迦。xiāng bāo céng shuō mì bō luó,zhēn zhòng fāng míng huàn shì jiā。
一粒须弥通大化,三生慧业证阿难。yī lì xū mí tōng dà huà,sān shēng huì yè zhèng ā nán。
花从净土拈来结,种自祇园乞得多。huā cóng jìng tǔ niān lái jié,zhǒng zì qí yuán qǐ dé duō。
莫道前身原是佛,木奴狡狯胜维摩。mò dào qián shēn yuán shì fú,mù nú jiǎo kuài shèng wéi mó。

春兴

陈肇兴

满地榆钱莫疗饥,一春将尽雨霏霏。mǎn dì yú qián mò liáo jī,yī chūn jiāng jǐn yǔ fēi fēi。
文章妙处千人见,家运隆时百鸟归。wén zhāng miào chù qiān rén jiàn,jiā yùn lóng shí bǎi niǎo guī。
自养盆花舒惰气,不锄庭草见生机。zì yǎng pén huā shū duò qì,bù chú tíng cǎo jiàn shēng jī。
逍遥悟得庄生旨,白昼焚香卧掩扉。xiāo yáo wù dé zhuāng shēng zhǐ,bái zhòu fén xiāng wò yǎn fēi。

春兴

陈肇兴

点墨研朱手不停,小窗闲坐读黄庭。diǎn mò yán zhū shǒu bù tíng,xiǎo chuāng xián zuò dú huáng tíng。
嫩花避日千房敛,古树当风一面青。nèn huā bì rì qiān fáng liǎn,gǔ shù dāng fēng yī miàn qīng。
叶底和鸣莺唤友,枝头对语燕梳翎。yè dǐ hé míng yīng huàn yǒu,zhī tóu duì yǔ yàn shū líng。
年年积卷埋头老,销尽雄心是六经。nián nián jī juǎn mái tóu lǎo,xiāo jǐn xióng xīn shì liù jīng。

诸罗道中

陈肇兴

麦芒初长野风清,一路烟花管送迎。mài máng chū zhǎng yě fēng qīng,yī lù yān huā guǎn sòng yíng。
出谷流莺初学啭,过溪蜓蝘渐能鸣。chū gǔ liú yīng chū xué zhuàn,guò xī tíng yǎn jiàn néng míng。
篮舆坐久常成睡,茅店经多半识名。lán yú zuò jiǔ cháng chéng shuì,máo diàn jīng duō bàn shí míng。
唯有故人不相负,十年携手快同行。wéi yǒu gù rén bù xiāng fù,shí nián xié shǒu kuài tóng xíng。

除日

陈肇兴

媚灶年年讶未工,每逢此日值囊空。mèi zào nián nián yà wèi gōng,měi féng cǐ rì zhí náng kōng。
写来米帖书词涩,论到钱神笔墨穷。xiě lái mǐ tiē shū cí sè,lùn dào qián shén bǐ mò qióng。
郁垒新题夸脆健,屠苏小饮觉春融。yù lěi xīn tí kuā cuì jiàn,tú sū xiǎo yǐn jué chūn róng。
纷纷馈岁劳酬答,犹喜人情尚古风。fēn fēn kuì suì láo chóu dá,yóu xǐ rén qíng shàng gǔ fēng。

哭仲义弟

陈肇兴

记得绳床共被时,十年风雨苦难支。jì dé shéng chuáng gòng bèi shí,shí nián fēng yǔ kǔ nán zhī。
代供甘旨持筹窘,不耐嬉游秉性奇。dài gōng gān zhǐ chí chóu jiǒng,bù nài xī yóu bǐng xìng qí。
累重怜予登第晚,家贫误汝读书迟。lèi zhòng lián yǔ dēng dì wǎn,jiā pín wù rǔ dú shū chí。
池塘旧梦空回首,落日荒原万古悲。chí táng jiù mèng kōng huí shǒu,luò rì huāng yuán wàn gǔ bēi。

哭仲义弟

陈肇兴

也曾泼墨学龙眠,神妙秋毫欲到巅。yě céng pō mò xué lóng mián,shén miào qiū háo yù dào diān。
此日空留书画稿,他生难定弟兄缘。cǐ rì kōng liú shū huà gǎo,tā shēng nán dìng dì xiōng yuán。
每看弱女情频恸,为念阿㜷泪又涟。měi kàn ruò nǚ qíng pín tòng,wèi niàn ā mí lèi yòu lián。
如此聪明偏夭折,人间报应总茫然。rú cǐ cōng míng piān yāo zhé,rén jiān bào yīng zǒng máng rán。

哭仲义弟

陈肇兴

愁来几度废吟诗,三载荆花损两枝。chóu lái jǐ dù fèi yín shī,sān zài jīng huā sǔn liǎng zhī。
折臂已如亡右手,伤心况未见男儿。zhé bì yǐ rú wáng yòu shǒu,shāng xīn kuàng wèi jiàn nán ér。
名山孰继中郎业,蒿里偏吹仲氏篪。míng shān shú jì zhōng láng yè,hāo lǐ piān chuī zhòng shì chí。
泉下若逢爷有问,为言贫贱似前时。quán xià ruò féng yé yǒu wèn,wèi yán pín jiàn shì qián shí。

哭仲义弟

陈肇兴

兼旬抱病卧方床,问药求神大小忙。jiān xún bào bìng wò fāng chuáng,wèn yào qiú shén dà xiǎo máng。
生自图形贻弱媳,死犹忍泪恋高堂。shēng zì tú xíng yí ruò xí,sǐ yóu rěn lèi liàn gāo táng。
情兼孝弟目难瞑,说到箕裘悲更长。qíng jiān xiào dì mù nán míng,shuō dào jī qiú bēi gèng zhǎng。
一语告君须记取,友于世世莫相忘。yī yǔ gào jūn xū jì qǔ,yǒu yú shì shì mò xiāng wàng。

书管仲传后

陈肇兴

不曾会计较锱铢,似此分财信丈夫。bù céng huì jì jiào zī zhū,shì cǐ fēn cái xìn zhàng fū。
万古难逢唯鲍叔,几人感佩似夷吾。wàn gǔ nán féng wéi bào shū,jǐ rén gǎn pèi shì yí wú。
生成没齿称知己,德礼当年壮霸图。shēng chéng méi chǐ chēng zhī jǐ,dé lǐ dāng nián zhuàng bà tú。
谁料后来成市道,黄金交结尽模糊。shuí liào hòu lái chéng shì dào,huáng jīn jiāo jié jǐn mó hú。

哭林氏姊

陈肇兴

牙床辗转恨悠悠,为感吹篪病不瘳。yá chuáng niǎn zhuǎn hèn yōu yōu,wèi gǎn chuī chí bìng bù chōu。
见弟九原刚百日,归家一别已千秋。jiàn dì jiǔ yuán gāng bǎi rì,guī jiā yī bié yǐ qiān qiū。
年华未几悲箫史,骨肉无多感仲由。nián huá wèi jǐ bēi xiāo shǐ,gǔ ròu wú duō gǎn zhòng yóu。
赋到伤心毛里处,荆花零落不胜愁。fù dào shāng xīn máo lǐ chù,jīng huā líng luò bù shèng chóu。