古诗词

陈文驷

雨窗与个臣夜话

陈文驷

叱咤侯门热,孤吟夜漏残。chì zhà hóu mén rè,gū yín yè lòu cán。
豪情就束缚,余味耐寒酸。háo qíng jiù shù fù,yú wèi nài hán suān。
得失争鸡口,文章笑鼠肝。dé shī zhēng jī kǒu,wén zhāng xiào shǔ gān。
此怀了无尽,付与酒杯宽。cǐ huái le wú jǐn,fù yǔ jiǔ bēi kuān。

雨中杂诗寄路访岩

陈文驷

春老余寒入被池,阴阴城阙曙钟迟。chūn lǎo yú hán rù bèi chí,yīn yīn chéng quē shǔ zhōng chí。
名心渐逼亲衰后,豪气难销酒熟时。míng xīn jiàn bī qīn shuāi hòu,háo qì nán xiāo jiǔ shú shí。
避客性如羞舞鹤,佣人味似已删诗。bì kè xìng rú xiū wǔ hè,yōng rén wèi shì yǐ shān shī。
此怀祇取奇书遣,遮莫飞花下故枝。cǐ huái qí qǔ qí shū qiǎn,zhē mò fēi huā xià gù zhī。

读晋纪

陈文驷

盛誉由来易失真,深源起后转沈沦。shèng yù yóu lái yì shī zhēn,shēn yuán qǐ hòu zhuǎn shěn lún。
江东一样苍生望,争及围棋赌墅人。jiāng dōng yī yàng cāng shēng wàng,zhēng jí wéi qí dǔ shù rén。

读晋纪

陈文驷

天家自给山林费,高隐争谈著作郎。tiān jiā zì gěi shān lín fèi,gāo yǐn zhēng tán zhù zuò láng。
笑煞史臣难执笔,荷衣墨绶费平章。xiào shā shǐ chén nán zhí bǐ,hé yī mò shòu fèi píng zhāng。