古诗词

郭楷

秋思

郭楷

秋风起木末,对此动离肠。qiū fēng qǐ mù mò,duì cǐ dòng lí cháng。
明月夜千里,流人天一方。míng yuè yè qiān lǐ,liú rén tiān yī fāng。
无书劳远雁,有恨等寒螀。wú shū láo yuǎn yàn,yǒu hèn děng hán jiāng。
吟苦杂歌哭,奚僮嘲我狂。yín kǔ zá gē kū,xī tóng cháo wǒ kuáng。

晓至裴家营

郭楷

言归贪早发,客舍启双扃。yán guī tān zǎo fā,kè shě qǐ shuāng jiōng。
霜逼重裘薄,风吹残梦醒。shuāng bī zhòng qiú báo,fēng chuī cán mèng xǐng。
人烟辨小市,山火乱寒星。rén yān biàn xiǎo shì,shān huǒ luàn hán xīng。
莫说征途渺,乡音喜乍听。mò shuō zhēng tú miǎo,xiāng yīn xǐ zhà tīng。

金山寺晚望

郭楷

朝日照河干,茅屋炊烟起。cháo rì zhào hé gàn,máo wū chuī yān qǐ。
时有晒蓑人,依稀红树里。shí yǒu shài suō rén,yī xī hóng shù lǐ。

过南泉隐君山居

郭楷

暂脱尘机便似闲,寻君我得近青山。zàn tuō chén jī biàn shì xián,xún jūn wǒ dé jìn qīng shān。
蹇驴攧过平桥晚,诗在秋林落照间。jiǎn lǘ diān guò píng qiáo wǎn,shī zài qiū lín luò zhào jiān。

过南泉隐君山居

郭楷

半卷道书修素业,三层高阁坐凭窗。bàn juǎn dào shū xiū sù yè,sān céng gāo gé zuò píng chuāng。
襄阳耆旧知谁似,独向绳床拜老庞。xiāng yáng qí jiù zhī shuí shì,dú xiàng shéng chuáng bài lǎo páng。