古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
马之瑛
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
空阶
清
:
马之瑛
空阶何所有,露白草虫鸣。
kōng jiē hé suǒ yǒu,lù bái cǎo chóng míng。
只种数竿竹,如兼万籁声。
zhǐ zhǒng shù gān zhú,rú jiān wàn lài shēng。
孤烟随鸟起,远树共城平。
gū yān suí niǎo qǐ,yuǎn shù gòng chéng píng。
无限南楼兴,还愁月不明。
wú xiàn nán lóu xīng,hái chóu yuè bù míng。
AI赏析
金陵怀古
清
:
马之瑛
建章宫树晚凄凄,木末亭前积甲齐。
jiàn zhāng gōng shù wǎn qī qī,mù mò tíng qián jī jiǎ qí。
狎客诗成新绮阁,相公吏散旧沙堤。
xiá kè shī chéng xīn qǐ gé,xiāng gōng lì sàn jiù shā dī。
晋人遗事多江左,李氏家声坠陇西。
jìn rén yí shì duō jiāng zuǒ,lǐ shì jiā shēng zhuì lǒng xī。
冷落狭斜诸女伴,采莲不敢到青溪。
lěng luò xiá xié zhū nǚ bàn,cǎi lián bù gǎn dào qīng xī。
AI赏析
赴邓柬之饮
清
:
马之瑛
雪晴方欲出,之子适嘉招。
xuě qíng fāng yù chū,zhī zi shì jiā zhāo。
寒烧回芳草,新流及断桥。
hán shāo huí fāng cǎo,xīn liú jí duàn qiáo。
好游穷楚畦,念乱述吴谣。
hǎo yóu qióng chǔ qí,niàn luàn shù wú yáo。
身世纷多感,全凭一醉消。
shēn shì fēn duō gǎn,quán píng yī zuì xiāo。
AI赏析
濑水行
清
:
马之瑛
诏书重起东山卧,门下何人吊复贺。
zhào shū zhòng qǐ dōng shān wò,mén xià hé rén diào fù hè。
果然富贵履危机,未许春秋功覆过。
guǒ rán fù guì lǚ wēi jī,wèi xǔ chūn qiū gōng fù guò。
侍直才回身忽收,谤言日至因杼投。
shì zhí cái huí shēn hū shōu,bàng yán rì zhì yīn zhù tóu。
试看械系同齐虏,漫道声名动右侯。
shì kàn xiè xì tóng qí lǔ,màn dào shēng míng dòng yòu hóu。
当诛臣罪何辞死,巢破惟愁卵亦毁。
dāng zhū chén zuì hé cí sǐ,cháo pò wéi chóu luǎn yì huǐ。
鹤唳华亭忆故乡,犬牵上蔡悲公子。
hè lì huá tíng yì gù xiāng,quǎn qiān shàng cài bēi gōng zi。
上前阴中亦何为,天道神明自有知。
shàng qián yīn zhōng yì hé wèi,tiān dào shén míng zì yǒu zhī。
枉将削地诛晁错,正为求田杀魏其。
wǎng jiāng xuē dì zhū cháo cuò,zhèng wèi qiú tián shā wèi qí。
请室呼冤犹肮脏,上书谁敢求归葬。
qǐng shì hū yuān yóu āng zàng,shàng shū shuí gǎn qiú guī zàng。
愿将尸谏悟君王,桐棺三寸城南圹。
yuàn jiāng shī jiàn wù jūn wáng,tóng guān sān cùn chéng nán kuàng。
AI赏析
答无可
清
:
马之瑛
军府迎降先署状,仰视飞鸿剧惆怅。
jūn fǔ yíng jiàng xiān shǔ zhuàng,yǎng shì fēi hóng jù chóu chàng。
彦回名士寿偏多,子卿足下归无恙。
yàn huí míng shì shòu piān duō,zi qīng zú xià guī wú yàng。
故国千峰可寄家,兜鍪原不妒袈裟。
gù guó qiān fēng kě jì jiā,dōu móu yuán bù dù jiā shā。
金陵旧恨空沈锁,宰相新堤自筑沙。
jīn líng jiù hèn kōng shěn suǒ,zǎi xiāng xīn dī zì zhù shā。
国成谁秉邦离析,党祸亦由君子激。
guó chéng shuí bǐng bāng lí xī,dǎng huò yì yóu jūn zi jī。
林宗何必独仙舟,宾硕谁能共复壁。
lín zōng hé bì dú xiān zhōu,bīn shuò shuí néng gòng fù bì。
烽烟几载历江湖,万死全凭佛力扶。
fēng yān jǐ zài lì jiāng hú,wàn sǐ quán píng fú lì fú。
游子尚堪依母隐,仇人俱己伏天诛。
yóu zi shàng kān yī mǔ yǐn,chóu rén jù jǐ fú tiān zhū。
素心自指井中水,任是波澜风不起。
sù xīn zì zhǐ jǐng zhōng shuǐ,rèn shì bō lán fēng bù qǐ。
入社何妨有白衣,误人不信皆青史。
rù shè hé fáng yǒu bái yī,wù rén bù xìn jiē qīng shǐ。
我亦云林学驾车,风流翻令业因加。
wǒ yì yún lín xué jià chē,fēng liú fān lìng yè yīn jiā。
为语山灵休见拒,从君还一转莲花。
wèi yǔ shān líng xiū jiàn jù,cóng jūn hái yī zhuǎn lián huā。
AI赏析