古诗词

高凤翰

门前

高凤翰

聊尔将扶去,衡门一暂临。liáo ěr jiāng fú qù,héng mén yī zàn lín。
雁声秋意迥,人语夕阳沈。yàn shēng qiū yì jiǒng,rén yǔ xī yáng shěn。
变灭看云眼,苍茫袖手心。biàn miè kàn yún yǎn,cāng máng xiù shǒu xīn。
惟余双岭旧,迢递下暝阴。wéi yú shuāng lǐng jiù,tiáo dì xià míng yīn。

海上怀古

高凤翰

极目寒烟接大荒,海山秋色共苍茫。jí mù hán yān jiē dà huāng,hǎi shān qiū sè gòng cāng máng。
风高响落钟儿石,潮怒声催鼓子洋。fēng gāo xiǎng luò zhōng ér shí,cháo nù shēng cuī gǔ zi yáng。
设险至今留楚塞,求仙何处问秦皇。shè xiǎn zhì jīn liú chǔ sāi,qiú xiān hé chù wèn qín huáng。
马蹄踏处情何极,下尽千峰落日黄。mǎ tí tà chù qíng hé jí,xià jǐn qiān fēng luò rì huáng。

野泊

高凤翰

石头城外放般行,野泊荒滩欲二更。shí tóu chéng wài fàng bān xíng,yě pō huāng tān yù èr gèng。
露下平沙闻雁语,月明春水看潮生。lù xià píng shā wén yàn yǔ,yuè míng chūn shuǐ kàn cháo shēng。
上元节候余村鼓,薄宦心期付酒觥。shàng yuán jié hòu yú cūn gǔ,báo huàn xīn qī fù jiǔ gōng。
满眼升沉直底事,海边鸥鹭久寒盟。mǎn yǎn shēng chén zhí dǐ shì,hǎi biān ōu lù jiǔ hán méng。

野鹭

高凤翰

黄芦下夕阳,野塘秋水冷。huáng lú xià xī yáng,yě táng qiū shuǐ lěng。
隔岸鹭衔鱼,侧眼窥云影。gé àn lù xián yú,cè yǎn kuī yún yǐng。
荻花卷雪来,海风吹断梗。dí huā juǎn xuě lái,hǎi fēng chuī duàn gěng。
惊起破青天,残霞红在岭。jīng qǐ pò qīng tiān,cán xiá hóng zài lǐng。

村晚

高凤翰

桐荫下芦帘,凉亭生清樾。tóng yīn xià lú lián,liáng tíng shēng qīng yuè。
徙倚傍前村,乱蝉鸣不歇。xǐ yǐ bàng qián cūn,luàn chán míng bù xiē。
丛树低远天,山影青一发。cóng shù dī yuǎn tiān,shān yǐng qīng yī fā。
原草醉夕阳,归鸟旋林没。yuán cǎo zuì xī yáng,guī niǎo xuán lín méi。
行歌独去来,坐上东山月。xíng gē dú qù lái,zuò shàng dōng shān yuè。

大热中题宋人雪芦宿雁图

高凤翰

客堂书掩红云骄,火龙衙衙排空烧。kè táng shū yǎn hóng yún jiāo,huǒ lóng yá yá pái kōng shāo。
树头不动焦欲秃,暍禽坐树愁郁陶。shù tóu bù dòng jiāo yù tū,yē qín zuò shù chóu yù táo。
忽然有客叩门至,手提数幅生鲛绡。hū rán yǒu kè kòu mén zhì,shǒu tí shù fú shēng jiāo xiāo。
飞烟散雾张四壁,指顾一一忘疲劳。fēi yān sàn wù zhāng sì bì,zhǐ gù yī yī wàng pí láo。
就中一幅尤奇绝,荒汀野岸风萧骚。jiù zhōng yī fú yóu qí jué,huāng tīng yě àn fēng xiāo sāo。
残芦半折溪色冻,霜花雪气横清宵。cán lú bàn zhé xī sè dòng,shuāng huā xuě qì héng qīng xiāo。
下有群雁宿沙嘴,三三两两纷为曹。xià yǒu qún yàn sù shā zuǐ,sān sān liǎng liǎng fēn wèi cáo。
江南江北梦寒雨,衔芦何处凌穹霄。jiāng nán jiāng běi mèng hán yǔ,xián lú hé chù líng qióng xiāo。
人生寄迹亦如此,鸿泥转眼迷江潮。rén shēng jì jì yì rú cǐ,hóng ní zhuǎn yǎn mí jiāng cháo。
意外余闲妙点缀,更扫堕羽穷芒毫,委沙拂雪欲飞动,风来疑逐帘须飘。yì wài yú xián miào diǎn zhuì,gèng sǎo duò yǔ qióng máng háo,wěi shā fú xuě yù fēi dòng,fēng lái yí zhú lián xū piāo。
边鸾崔白不在眠,世间余子空自豪。biān luán cuī bái bù zài mián,shì jiān yú zi kōng zì háo。
摩挲瞪目噤不语,当头似有寒泉浇。mó sā dèng mù jìn bù yǔ,dāng tóu shì yǒu hán quán jiāo。
寻常颇怪北风妄,此时真觉森颠毛。xún cháng pǒ guài běi fēng wàng,cǐ shí zhēn jué sēn diān máo。
呼童扫地拂竹簟,支颐卧对霜天高。hū tóng sǎo dì fú zhú diàn,zhī yí wò duì shuāng tiān gāo。

太初古甓凿砚歌

高凤翰

侏儒饱死臣饥死,老朔殿上呼天子。zhū rú bǎo sǐ chén jī sǐ,lǎo shuò diàn shàng hū tiān zi。
稽首顿首玉阶前,玉花一片随朔起。jī shǒu dùn shǒu yù jiē qián,yù huā yī piàn suí shuò qǐ。
流传人代入吾曹,刮垢磨光见肌理。liú chuán rén dài rù wú cáo,guā gòu mó guāng jiàn jī lǐ。
蟠云郁作葡萄团,簏簌累垂万颗紫。pán yún yù zuò pú táo tuán,lù sù lèi chuí wàn kē zǐ。
断角残印半未真,太初之字犹可指,双题并行纪宫名,宫字空存亡其尾。duàn jiǎo cán yìn bàn wèi zhēn,tài chū zhī zì yóu kě zhǐ,shuāng tí bìng xíng jì gōng míng,gōng zì kōng cún wáng qí wěi。
摩挲对客发长吁,此君阅人应多矣。mó sā duì kè fā zhǎng xū,cǐ jūn yuè rén yīng duō yǐ。
坼痕啮土蚀古花,几入荒坟几战垒。chè hén niè tǔ shí gǔ huā,jǐ rù huāng fén jǐ zhàn lěi。
我凿作砚伴书生,不雕不琢存其始。wǒ záo zuò yàn bàn shū shēng,bù diāo bù zuó cún qí shǐ。
贮墨一石饱霜毫,斗酒犹堪注汉史。zhù mò yī shí bǎo shuāng háo,dòu jiǔ yóu kān zhù hàn shǐ。