古诗词

马春长

题山家壁

马春长

前峰昨夜雨初过,晓蹋芒鞋入翠萝。qián fēng zuó yè yǔ chū guò,xiǎo tà máng xié rù cuì luó。
鸟语向山行客少,春阴垂涧落花多。niǎo yǔ xiàng shān xíng kè shǎo,chūn yīn chuí jiàn luò huā duō。
喧阗村社闻箫鼓,空阔烟陂放鸭鹅。xuān tián cūn shè wén xiāo gǔ,kōng kuò yān bēi fàng yā é。
散淡不关尘世事,瓦盆沽就野人歌。sàn dàn bù guān chén shì shì,wǎ pén gū jiù yě rén gē。

怀伯兄复堂

马春长

青苔缘阶长,绿阴垂幕肥。qīng tái yuán jiē zhǎng,lǜ yīn chuí mù féi。
夜来雨频重,晨起花乱飞。yè lái yǔ pín zhòng,chén qǐ huā luàn fēi。
有酒自斟酌,独客时歔欷。yǒu jiǔ zì zhēn zhuó,dú kè shí xū xī。
忽忆故园径,久与吾兄违。hū yì gù yuán jìng,jiǔ yǔ wú xiōng wéi。
我欲陟高冈,君方掩柴扉。wǒ yù zhì gāo gāng,jūn fāng yǎn chái fēi。
歌咏溪山深,息偃烟霞辉。gē yǒng xī shān shēn,xī yǎn yān xiá huī。
浮云尚无定,孤鸟将安归。fú yún shàng wú dìng,gū niǎo jiāng ān guī。
慎旃望远心,毋使素书稀。shèn zhān wàng yuǎn xīn,wú shǐ sù shū xī。