古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
高縏
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
望江南同嫂氏过绿雪山房感赋
清
:
高縏
山房里,往事足追寻。
shān fáng lǐ,wǎng shì zú zhuī xún。
晓阁校书同问字,午窗斗茗罢拈针。
xiǎo gé xiào shū tóng wèn zì,wǔ chuāng dòu míng bà niān zhēn。
一局向花阴。
yī jú xiàng huā yīn。
AI赏析
二郎神次答嫂氏寄怀原韵
清
:
高縏
一声杜宇,早叫破、绿窗人静。
yī shēng dù yǔ,zǎo jiào pò lǜ chuāng rén jìng。
度永日如年,残春如梦。
dù yǒng rì rú nián,cán chūn rú mèng。
归尽江村雁影,独有离怀难消遣,便说煞、有谁能省。
guī jǐn jiāng cūn yàn yǐng,dú yǒu lí huái nán xiāo qiǎn,biàn shuō shā yǒu shuí néng shěng。
将兔颖蘸酣,云笺书破,怎传幽恨。
jiāng tù yǐng zhàn hān,yún jiān shū pò,zěn chuán yōu hèn。
■凝。
níng。
何期忽到,天涯芳信。
hé qī hū dào,tiān yá fāng xìn。
把往事闲吟,离情细数,知我年来瘦损。
bǎ wǎng shì xián yín,lí qíng xì shù,zhī wǒ nián lái shòu sǔn。
玉露啼花,海棠困雨,多少泪珠红沁。
yù lù tí huā,hǎi táng kùn yǔ,duō shǎo lèi zhū hóng qìn。
最苦是、两地思量,间阻不教愁醒。
zuì kǔ shì liǎng dì sī liàng,jiān zǔ bù jiào chóu xǐng。
AI赏析