古诗词

堵霞

金缕曲·题西子思乡图,即代西子自叹

堵霞

容易韶华度。róng yì sháo huá dù。
最难堪,秋容惨淡,秋声凄楚。zuì nán kān,qiū róng cǎn dàn,qiū shēng qī chǔ。
江畔芙蓉刚半吐。jiāng pàn fú róng gāng bàn tǔ。
多少月笼烟护。duō shǎo yuè lóng yān hù。
那似我,随风飘堕。nà shì wǒ,suí fēng piāo duò。
遥望乡园何处是,怎苍苍、独把红颜妒。yáo wàng xiāng yuán hé chù shì,zěn cāng cāng dú bǎ hóng yán dù。
全不管,捧心苦。quán bù guǎn,pěng xīn kǔ。
屧廊深邃宫闱暮。xiè láng shēn suì gōng wéi mù。
甚来由,娇丝脆竹,朝歌夜舞。shén lái yóu,jiāo sī cuì zhú,cháo gē yè wǔ。
听说沼吴须籍妾,武将谋臣几许。tīng shuō zhǎo wú xū jí qiè,wǔ jiāng móu chén jǐ xǔ。
偏用着,温柔戈斧。piān yòng zhe,wēn róu gē fǔ。
他日身随荒草没,更何从、认取耶溪路。tā rì shēn suí huāng cǎo méi,gèng hé cóng rèn qǔ yé xī lù。
无限恨,向谁诉。wú xiàn hèn,xiàng shuí sù。

十六字令春望

堵霞

愁。chóu。
几片飞花过小楼。jǐ piàn fēi huā guò xiǎo lóu。
春归否,尚在柳梢头。chūn guī fǒu,shàng zài liǔ shāo tóu。