古诗词

马棫士

冬阴

马棫士

天地三冬半,风烟万里孤。tiān dì sān dōng bàn,fēng yān wàn lǐ gū。
重阴暗海岳,远雾失江湖。zhòng yīn àn hǎi yuè,yuǎn wù shī jiāng hú。
萧瑟年光晚,峥嵘岁事徂。xiāo sè nián guāng wǎn,zhēng róng suì shì cú。
形容吾渐老,大业任荒芜。xíng róng wú jiàn lǎo,dà yè rèn huāng wú。

登潼关城楼

马棫士

歇马维芳树,登楼雨正晴。xiē mǎ wéi fāng shù,dēng lóu yǔ zhèng qíng。
河流当晋曲,山势入秦平。hé liú dāng jìn qū,shān shì rù qín píng。
浪打关门险,砂浮驿路明。làng dǎ guān mén xiǎn,shā fú yì lù míng。
西京多事日,不见弃繻生。xī jīng duō shì rì,bù jiàn qì xū shēng。

同诸兄弟游圣寿寺

马棫士

野寺同游处,秋光雨后晴。yě sì tóng yóu chù,qiū guāng yǔ hòu qíng。
空阶疏树影,古木乱蝉声。kōng jiē shū shù yǐng,gǔ mù luàn chán shēng。
客至僧还定,时危境自清。kè zhì sēng hái dìng,shí wēi jìng zì qīng。
暂来忘俗虑,共坐夕阳倾。zàn lái wàng sú lǜ,gòng zuò xī yáng qīng。