古诗词

高延第

郭外春游

高延第

清风引游骑,出没翠崖间。qīng fēng yǐn yóu qí,chū méi cuì yá jiān。
老树欹仍直,幽禽语自闲。lǎo shù yī réng zhí,yōu qín yǔ zì xián。
寻溪初得路,停策再看山。xún xī chū dé lù,tíng cè zài kàn shān。
却背斜阳去,严城欲上关。què bèi xié yáng qù,yán chéng yù shàng guān。

住马道闻雁

高延第

萧条旅舍欲三更,残月初开屋角明。xiāo tiáo lǚ shě yù sān gèng,cán yuè chū kāi wū jiǎo míng。
一夕霜砧催客梦,千山风树动秋声。yī xī shuāng zhēn cuī kè mèng,qiān shān fēng shù dòng qiū shēng。
飞腾宝气看长剑,枨触吟怀对短檠。fēi téng bǎo qì kàn zhǎng jiàn,chéng chù yín huái duì duǎn qíng。
关塞迢遥惊岁晚,南来群雁正纵横。guān sāi tiáo yáo jīng suì wǎn,nán lái qún yàn zhèng zòng héng。

唐韦南康郡王纪功碑

高延第

天宝失御隳乾纲,四海摇荡无完疆。tiān bǎo shī yù huī qián gāng,sì hǎi yáo dàng wú wán jiāng。
西南门户恃巴蜀,吐蕃些蛮长称强。xī nán mén hù shì bā shǔ,tǔ fān xiē mán zhǎng chēng qiáng。
绳桥西山几挞伐,泸戎邛笮烦边防。shéng qiáo xī shān jǐ tà fá,lú róng qióng zé fán biān fáng。
南康秉钺布威信,臣服南诏降西羌。nán kāng bǐng yuè bù wēi xìn,chén fú nán zhào jiàng xī qiāng。
官军深入维保路,婴笼执缚同驱羊。guān jūn shēn rù wéi bǎo lù,yīng lóng zhí fù tóng qū yáng。
烽火衰息振雕敝,置渠修堰勤耕桑。fēng huǒ shuāi xī zhèn diāo bì,zhì qú xiū yàn qín gēng sāng。
当时功名推第一,赐以异数称勋王。dāng shí gōng míng tuī dì yī,cì yǐ yì shù chēng xūn wáng。
至尊亲为染宸翰,纪功勒石词辉煌。zhì zūn qīn wèi rǎn chén hàn,jì gōng lēi shí cí huī huáng。
此邦自昔号难治,错杂夷夏参伧荒。cǐ bāng zì xī hào nán zhì,cuò zá yí xià cān cāng huāng。
年来盗贼起闾里,跳刀走戟纷螟蝗。nián lái dào zéi qǐ lǘ lǐ,tiào dāo zǒu jǐ fēn míng huáng。
贯穿城郭谒长吏,牙纛避道人走藏。guàn chuān chéng guō yè zhǎng lì,yá dào bì dào rén zǒu cáng。
幺䯢鼠子已如此,洪流忽溃焉能当。yāo mó shǔ zi yǐ rú cǐ,hóng liú hū kuì yān néng dāng。
摩挲此碑重叹息,救时之才亦难得。mó sā cǐ bēi zhòng tàn xī,jiù shí zhī cái yì nán dé。
豺狼塞道狐夜嗥,未暇作诗歌乐职。chái láng sāi dào hú yè háo,wèi xiá zuò shī gē lè zhí。

观嘉陵江涨

高延第

幽居长闭门,苦被城郭束。yōu jū zhǎng bì mén,kǔ bèi chéng guō shù。
朅为郊外游,聊寓川上目。qiè wèi jiāo wài yóu,liáo yù chuān shàng mù。
时值秋水涨,势若海波蹴。shí zhí qiū shuǐ zhǎng,shì ruò hǎi bō cù。
混混万象涵,悠悠千古速。hùn hùn wàn xiàng hán,yōu yōu qiān gǔ sù。
遥观失崖涘,俯挹荡尘俗。yáo guān shī yá sì,fǔ yì dàng chén sú。
轻烟沙际起,归鸟时相逐。qīng yān shā jì qǐ,guī niǎo shí xiāng zhú。
何当拿扁舟,长伴鸥鹭宿。hé dāng ná biǎn zhōu,zhǎng bàn ōu lù sù。

蕲州晓起书所见

高延第

扁舟西来傍山宿,山云横江压船腹。biǎn zhōu xī lái bàng shān sù,shān yún héng jiāng yā chuán fù。
晓来忽失江上山,浮空一握青孱颜。xiǎo lái hū shī jiāng shàng shān,fú kōng yī wò qīng càn yán。
云移波动山失据,白云载山欲俱去。yún yí bō dòng shān shī jù,bái yún zài shān yù jù qù。
山云变灭岂有常,白羽片片随风扬。shān yún biàn miè qǐ yǒu cháng,bái yǔ piàn piàn suí fēng yáng。
推篷回望忽无迹,青峰飞堕船之旁。tuī péng huí wàng hū wú jì,qīng fēng fēi duò chuán zhī páng。
我叹山色佳,还为山作计。wǒ tàn shān sè jiā,hái wèi shān zuò jì。
峰蹲岳峙好自立,无为出云以自蔽。fēng dūn yuè zhì hǎo zì lì,wú wèi chū yún yǐ zì bì。