古诗词

高晫

哭胡敏公次桑楚执韵

高晫

《广陵散》绝动哀吟,孤幌疏风雨暗侵。guǎng líng sàn jué dòng āi yín,gū huǎng shū fēng yǔ àn qīn。
自痛文康埋碧玉,谁将贾岛铸黄金。zì tòng wén kāng mái bì yù,shuí jiāng jiǎ dǎo zhù huáng jīn。
西州泪寄鹃啼尽,东海魂归鹤怨深。xī zhōu lèi jì juān tí jǐn,dōng hǎi hún guī hè yuàn shēn。
呜咽不成怀旧赋,独挑残焰夜沈沈。wū yàn bù chéng huái jiù fù,dú tiāo cán yàn yè shěn shěn。

寄答桑楚执见怀

高晫

短发空余老大悲,三年一读故人诗。duǎn fā kōng yú lǎo dà bēi,sān nián yī dú gù rén shī。
竹间残局完公事,塞外新编是宦资。zhú jiān cán jú wán gōng shì,sāi wài xīn biān shì huàn zī。
自笑子辰牛马走,谁怜杜甫凤皇饥。zì xiào zi chén niú mǎ zǒu,shuí lián dù fǔ fèng huáng jī。
何时煮石青峰下,共跨黄羊侣鹿皮。hé shí zhǔ shí qīng fēng xià,gòng kuà huáng yáng lǚ lù pí。