古诗词

张祖同

江上

张祖同

满目浮生苦,清时景物非。mǎn mù fú shēng kǔ,qīng shí jǐng wù fēi。
岸边民舍尽,江上估船稀。àn biān mín shě jǐn,jiāng shàng gū chuán xī。
暮色无秋树,寒烟上客衣。mù sè wú qiū shù,hán yān shàng kè yī。
浔阳知未远,海舶去如飞。xún yáng zhī wèi yuǎn,hǎi bó qù rú fēi。

泊九江

张祖同

帆落匡庐近,天低湓浦流。fān luò kuāng lú jìn,tiān dī pén pǔ liú。
鸣猿随雨断,过雁下云愁。míng yuán suí yǔ duàn,guò yàn xià yún chóu。
乱定严关榷,秋清冷舵楼。luàn dìng yán guān què,qiū qīng lěng duò lóu。
海邦人种柳,高舞九江头。hǎi bāng rén zhǒng liǔ,gāo wǔ jiǔ jiāng tóu。

浙西余生久客楚南今将从军塞外诗以送之

张祖同

乱定仍为客,悲来敢惜身。luàn dìng réng wèi kè,bēi lái gǎn xī shēn。
行辞万里路,不作五湖人。xíng cí wàn lǐ lù,bù zuò wǔ hú rén。
楚越隔塞远,伊凉奏曲新。chǔ yuè gé sāi yuǎn,yī liáng zòu qū xīn。
封侯殊未卜,鼙鼓觉伤神。fēng hóu shū wèi bo,pí gǔ jué shāng shén。

远望

张祖同

平原望辽阔,孤鹤不知还。píng yuán wàng liáo kuò,gū hè bù zhī hái。
烟远欲无树,云微似有山。yān yuǎn yù wú shù,yún wēi shì yǒu shān。
丛阴连百粤,天势落重关。cóng yīn lián bǎi yuè,tiān shì luò zhòng guān。
南斗长沙近,萧森未可攀。nán dòu zhǎng shā jìn,xiāo sēn wèi kě pān。

扬子江

张祖同

十年烽火金山寺,孤棹蒲帆铁瓮城。shí nián fēng huǒ jīn shān sì,gū zhào pú fān tiě wèng chéng。
日暮鱼龙纷出没,云边鹳雀自飞鸣。rì mù yú lóng fēn chū méi,yún biān guàn què zì fēi míng。
江流万古无归日,野没千村有哭声。jiāng liú wàn gǔ wú guī rì,yě méi qiān cūn yǒu kū shēng。
几处楼船笳鼓动,极天风浪一伤情。jǐ chù lóu chuán jiā gǔ dòng,jí tiān fēng làng yī shāng qíng。

夜泊螺山大雨不克谒王子寿丈怅然赋诗

张祖同

薖园咫尺隔惆怅,客里轻舟泊洞庭。kē yuán zhǐ chǐ gé chóu chàng,kè lǐ qīng zhōu pō dòng tíng。
独夜雁归天漠漠,孤洲风急雨冥冥。dú yè yàn guī tiān mò mò,gū zhōu fēng jí yǔ míng míng。
别来魂梦江湖阔,老至诗歌涕泪零。bié lái hún mèng jiāng hú kuò,lǎo zhì shī gē tì lèi líng。
清晓推篷一回首,楚天犹近少微星。qīng xiǎo tuī péng yī huí shǒu,chǔ tiān yóu jìn shǎo wēi xīng。

葛岳乔自晋入都客中见访因赠以诗

张祖同

离忧七载忽相见,忽问萍踪意苦辛。lí yōu qī zài hū xiāng jiàn,hū wèn píng zōng yì kǔ xīn。
上党地为天下脊,王郎歌属眼中人。shàng dǎng dì wèi tiān xià jí,wáng láng gē shǔ yǎn zhōng rén。
不堪歧路怜词客,且喜他乡奉老亲。bù kān qí lù lián cí kè,qiě xǐ tā xiāng fèng lǎo qīn。
幸际圣明须努力,天涯惭愧一儒巾。xìng jì shèng míng xū nǔ lì,tiān yá cán kuì yī rú jīn。

小孤山

张祖同

浔阳之水分九派,汇入大海流汹汹。xún yáng zhī shuǐ fēn jiǔ pài,huì rù dà hǎi liú xiōng xiōng。
彭郎矶下忽一折,小孤屹立森当中。péng láng jī xià hū yī zhé,xiǎo gū yì lì sēn dāng zhōng。
天门阊阖影詄荡,倚傍谢绝蓬莱峰。tiān mén chāng hé yǐng dié dàng,yǐ bàng xiè jué péng lái fēng。
江山半壁厄天险,万壑帖伏不敢东。jiāng shān bàn bì è tiān xiǎn,wàn hè tiē fú bù gǎn dōng。
我来正见白日堕,石级百仞愁难穷。wǒ lái zhèng jiàn bái rì duò,shí jí bǎi rèn chóu nán qióng。
山神拱揖若相告,昔岁兵革殊匆匆。shān shén gǒng yī ruò xiāng gào,xī suì bīng gé shū cōng cōng。
敌人何由据要害,岂有飞渡无交攻。dí rén hé yóu jù yào hài,qǐ yǒu fēi dù wú jiāo gōng。
先声后来贵夺隘,誓死并力临其冲。xiān shēng hòu lái guì duó ài,shì sǐ bìng lì lín qí chōng。
楼船蔽水箭满眼,彭公飒爽人中龙。lóu chuán bì shuǐ jiàn mǎn yǎn,péng gōng sà shuǎng rén zhōng lóng。
巨雷翻空烈火沸,昼夜但见江光红。jù léi fān kōng liè huǒ fèi,zhòu yè dàn jiàn jiāng guāng hóng。
撼山山动贼尽溃,黑云摧拉天无容。hàn shān shān dòng zéi jǐn kuì,hēi yún cuī lā tiān wú róng。
出师以来数百战,湘军此举成大功。chū shī yǐ lái shù bǎi zhàn,xiāng jūn cǐ jǔ chéng dà gōng。
吴头楚尾固筦钥,腹背自与淮淝通。wú tóu chǔ wěi gù guǎn yào,fù bèi zì yǔ huái féi tōng。
自从江南殄残贼,长鲸敢作洪涛风。zì cóng jiāng nán tiǎn cán zéi,zhǎng jīng gǎn zuò hóng tāo fēng。
浮云朝暮互起灭,太息尚有南飞鸿。fú yún cháo mù hù qǐ miè,tài xī shàng yǒu nán fēi hóng。
移山叠浪挂帆席,隐隐听打寒烟钟。yí shān dié làng guà fān xí,yǐn yǐn tīng dǎ hán yān zhōng。

九华山

张祖同

长风缥缈赴瀛海,吹落数朵青莲花。zhǎng fēng piāo miǎo fù yíng hǎi,chuī luò shù duǒ qīng lián huā。
孤舟雪尽正东下,云外玉屏张九华。gū zhōu xuě jǐn zhèng dōng xià,yún wài yù píng zhāng jiǔ huá。
天低积铁壁孤倚,梯石横嵌蹋龙尾。tiān dī jī tiě bì gū yǐ,tī shí héng qiàn tà lóng wěi。
豫樟十抱翻回飙,俊骨无声半空起。yù zhāng shí bào fān huí biāo,jùn gǔ wú shēng bàn kōng qǐ。
传言灵气钟盘陀,上寺下寺云嵯峨。chuán yán líng qì zhōng pán tuó,shàng sì xià sì yún cuó é。
玉京群帝白昼下,亦应旌旗相荡摩。yù jīng qún dì bái zhòu xià,yì yīng jīng qí xiāng dàng mó。
却瞻齐山渺难识,洞天卅二无颜色。què zhān qí shān miǎo nán shí,dòng tiān sà èr wú yán sè。
虎豹噤声林木尽,兵戈世外仍消息。hǔ bào jìn shēng lín mù jǐn,bīng gē shì wài réng xiāo xī。
日夜山边走怒潮,蓉溪荻港萧条极。rì yè shān biān zǒu nù cháo,róng xī dí gǎng xiāo tiáo jí。
兴衰之事不足陈,江翻岸倒空千春。xīng shuāi zhī shì bù zú chén,jiāng fān àn dào kōng qiān chūn。
兹山得名自李白,怅望书堂无复存。zī shān dé míng zì lǐ bái,chàng wàng shū táng wú fù cún。
兴酣落笔凌绝顶,只今谁是谪仙人?xīng hān luò bǐ líng jué dǐng,zhǐ jīn shuí shì zhé xiān rén?

东西梁山行

张祖同

梁山峭拔分东西,壁立断岸悬晴霓。liáng shān qiào bá fēn dōng xī,bì lì duàn àn xuán qíng ní。
两峰对面势欲搏,巨灵一笑扶天梯。liǎng fēng duì miàn shì yù bó,jù líng yī xiào fú tiān tī。
深潭锦鲸作怒吼,长风击碎青玻璃。shēn tán jǐn jīng zuò nù hǒu,zhǎng fēng jī suì qīng bō lí。
群山俯首尽退让,挂笏岂克相排挤。qún shān fǔ shǒu jǐn tuì ràng,guà hù qǐ kè xiāng pái jǐ。
金陵上流固锁钥,胚胎凿空开坤倪。jīn líng shàng liú gù suǒ yào,pēi tāi záo kōng kāi kūn ní。
槎丫山谷绣众绿,古色斑剥何萋萋。chá yā shān gǔ xiù zhòng lǜ,gǔ sè bān bō hé qī qī。
我行六月忽到此,小舟一叶如凫翳。wǒ xíng liù yuè hū dào cǐ,xiǎo zhōu yī yè rú fú yì。
江流铿鍧俨互答,直视绝顶愁攀跻。jiāng liú kēng hōng yǎn hù dá,zhí shì jué dǐng chóu pān jī。
舟师忽尔眼流泪,向我称述色惨凄。zhōu shī hū ěr yǎn liú lèi,xiàng wǒ chēng shù sè cǎn qī。
咸丰之初岁癸丑,拿舟舣泊前边堤。xián fēng zhī chū suì guǐ chǒu,ná zhōu yǐ pō qián biān dī。
须臾贼兵万蜂集,帆樯林立鸣鼓鼙。xū yú zéi bīng wàn fēng jí,fān qiáng lín lì míng gǔ pí。
登舟劫掠斫篷缆,大众何敢轻诃诋。dēng zhōu jié lüè zhuó péng lǎn,dà zhòng hé gǎn qīng hē dǐ。
老者杀戮少者缚,血流江面声澌澌。lǎo zhě shā lù shǎo zhě fù,xuè liú jiāng miàn shēng sī sī。
我时慑慑伏未能窜,一贼捉人如捉鸡。wǒ shí shè shè fú wèi néng cuàn,yī zéi zhuō rén rú zhuō jī。
梁山荆棘恣搜索,怪鸮暗哭乌夜啼。liáng shān jīng jí zì sōu suǒ,guài xiāo àn kū wū yè tí。
贼中飘零倏五岁,逃亡九死逾山蹊。zéi zhōng piāo líng shū wǔ suì,táo wáng jiǔ sǐ yú shān qī。
间关乞食返乡国,手足破裂面目黧。jiān guān qǐ shí fǎn xiāng guó,shǒu zú pò liè miàn mù lí。
风饕雪虐衣败絮,入门涕泣见老妻。fēng tāo xuě nüè yī bài xù,rù mén tì qì jiàn lǎo qī。
火伴十数走相庆,急佐杯酒盛盐齑。huǒ bàn shí shù zǒu xiāng qìng,jí zuǒ bēi jiǔ shèng yán jī。
早知波涛兀险恶,曷不壮岁扶锄犁。zǎo zhī bō tāo wù xiǎn è,hé bù zhuàng suì fú chú lí。
黄金不能救身命,江湖倾荡悔噬脐。huáng jīn bù néng jiù shēn mìng,jiāng hú qīng dàng huǐ shì qí。
江南贼尽复过此,魂魄犹悸道路迷。jiāng nán zéi jǐn fù guò cǐ,hún pò yóu jì dào lù mí。
我闻斯言心语口,讵独尔辈声凄凄。wǒ wén sī yán xīn yǔ kǒu,jù dú ěr bèi shēng qī qī。
兵戈异数苦糜烂,城郭战斗戈横提。bīng gē yì shù kǔ mí làn,chéng guō zhàn dòu gē héng tí。
锦衣玉食尽何在,纷纷骨肉生乖睽。jǐn yī yù shí jǐn hé zài,fēn fēn gǔ ròu shēng guāi kuí。
东南承平近十载,土人归去无依栖。dōng nán chéng píng jìn shí zài,tǔ rén guī qù wú yī qī。
枯芦败苇支破屋,日愁秋涨淹青泥。kū lú bài wěi zhī pò wū,rì chóu qiū zhǎng yān qīng ní。
蒿莱四野田尽废,新种数亩多稗稊。hāo lái sì yě tián jǐn fèi,xīn zhǒng shù mǔ duō bài tí。
吁嗟疮痍待兴复,伫望长吏相招携。xū jiē chuāng yí dài xīng fù,zhù wàng zhǎng lì xiāng zhāo xié。
长江击楫转愁疾,按剑更欲驱鲲鲵。zhǎng jiāng jī jí zhuǎn chóu jí,àn jiàn gèng yù qū kūn ní。
山神肃然若拱揖,隐放一线潮头低。shān shén sù rán ruò gǒng yī,yǐn fàng yī xiàn cháo tóu dī。
扬帆直上乱山走,仰见明月明如圭。yáng fān zhí shàng luàn shān zǒu,yǎng jiàn míng yuè míng rú guī。

桃源

张祖同

入山秦人曾避世,流水今日浑忘机。rù shān qín rén céng bì shì,liú shuǐ jīn rì hún wàng jī。
野云缥缈自来往,仙洞幽深疑是非。yě yún piāo miǎo zì lái wǎng,xiān dòng yōu shēn yí shì fēi。
坐爱瀑布午阴直,尚余桃花春暮飞。zuò ài pù bù wǔ yīn zhí,shàng yú táo huā chūn mù fēi。
此中信步不知远,重问前津知者稀。cǐ zhōng xìn bù bù zhī yuǎn,zhòng wèn qián jīn zhī zhě xī。