古诗词

张秉铨

哀台湾

张秉铨

无端劫海起波澜,绝好金瓯竟不完。wú duān jié hǎi qǐ bō lán,jué hǎo jīn ōu jìng bù wán。
阴雨谁为桑土计,忧天徒作杞人看。yīn yǔ shuí wèi sāng tǔ jì,yōu tiān tú zuò qǐ rén kàn。
皮如已失毛焉附,唇若先亡齿必寒。pí rú yǐ shī máo yān fù,chún ruò xiān wáng chǐ bì hán。
我是贾生真痛哭,三更拊枕泪阑干。wǒ shì jiǎ shēng zhēn tòng kū,sān gèng fǔ zhěn lèi lán gàn。

哀台湾

张秉铨

记曾巨舰赤嵌开,早识东彝伏祸胎。jì céng jù jiàn chì qiàn kāi,zǎo shí dōng yí fú huò tāi。
海外情天难补恨,人间劫火忽成灰。hǎi wài qíng tiān nán bǔ hèn,rén jiān jié huǒ hū chéng huī。
险随虎踞龙蟠失,忧逐山穷水尽来。xiǎn suí hǔ jù lóng pán shī,yōu zhú shān qióng shuǐ jǐn lái。
枉说请缨旧儒将,沐猴终竟是庸才。wǎng shuō qǐng yīng jiù rú jiāng,mù hóu zhōng jìng shì yōng cái。

哀台湾

张秉铨

开门揖盗已难支,况复纷纷错著棋。kāi mén yī dào yǐ nán zhī,kuàng fù fēn fēn cuò zhù qí。
太息群才皆竖子,何曾一个是男儿。tài xī qún cái jiē shù zi,hé céng yī gè shì nán ér。
河山风景伤无异,锁钥东南付与谁。hé shān fēng jǐng shāng wú yì,suǒ yào dōng nán fù yǔ shuí。
笑煞谈兵均纸上,浪传都护策无遗。xiào shā tán bīng jūn zhǐ shàng,làng chuán dōu hù cè wú yí。

哀台湾

张秉铨

瓯脱中朝本不存,可怜浩劫满乾坤。ōu tuō zhōng cháo běn bù cún,kě lián hào jié mǎn qián kūn。
苍生蹂躏伤盈野,红女伶仃禁闭门。cāng shēng róu lìn shāng yíng yě,hóng nǚ líng dīng jìn bì mén。
真宰诉天应掩泣,哀魂动地尚呼冤。zhēn zǎi sù tiān yīng yǎn qì,āi hún dòng dì shàng hū yuān。
黄金不共辽东赎,枢部分明近寡恩。huáng jīn bù gòng liáo dōng shú,shū bù fēn míng jìn guǎ ēn。

津门感事

张秉铨

登高远望恨无端,满目烽烟不忍看。dēng gāo yuǎn wàng hèn wú duān,mǎn mù fēng yān bù rěn kàn。
未了寸心惭负国,欲擎只手恨休官。wèi le cùn xīn cán fù guó,yù qíng zhǐ shǒu hèn xiū guān。
长河马邑西风紧,枯树蝉声夕照寒。zhǎng hé mǎ yì xī fēng jǐn,kū shù chán shēng xī zhào hán。
青眼终歌一搔首,问谁砥柱挽狂澜。qīng yǎn zhōng gē yī sāo shǒu,wèn shuí dǐ zhù wǎn kuáng lán。

津门感事

张秉铨

忆昔春明作吏来,风波如此信堪哀。yì xī chūn míng zuò lì lái,fēng bō rú cǐ xìn kān āi。
有人竟误东坡死,何地能容北海才。yǒu rén jìng wù dōng pō sǐ,hé dì néng róng běi hǎi cái。
怅望飞鸿遵浅渚,虚传市骏上高台。chàng wàng fēi hóng zūn qiǎn zhǔ,xū chuán shì jùn shàng gāo tái。
凄凉怕听军书报,且尽茱萸酒一杯。qī liáng pà tīng jūn shū bào,qiě jǐn zhū yú jiǔ yī bēi。

津门感事

张秉铨

酒酣万事付悠悠,其奈消愁愁更愁。jiǔ hān wàn shì fù yōu yōu,qí nài xiāo chóu chóu gèng chóu。
去国荀卿偏适楚,辞家王粲强依刘。qù guó xún qīng piān shì chǔ,cí jiā wáng càn qiáng yī liú。
虚声到耳惊风鹤,浩气填胸逼斗牛。xū shēng dào ěr jīng fēng hè,hào qì tián xiōng bī dòu niú。
一语自嘲还自笑,江湖也抱庙廊忧。yī yǔ zì cháo hái zì xiào,jiāng hú yě bào miào láng yōu。