古诗词

张绍龄

秋灯

张绍龄

放下帘钩斗已横,支颐独自对寒檠。fàng xià lián gōu dòu yǐ héng,zhī yí dú zì duì hán qíng。
焰摇始悟窗风入,光淡方知镜月明。yàn yáo shǐ wù chuāng fēng rù,guāng dàn fāng zhī jìng yuè míng。
与尔同尝凄切味,可能照出别离情。yǔ ěr tóng cháng qī qiè wèi,kě néng zhào chū bié lí qíng。
灯花结到秋闺里,是否征人计旅程。dēng huā jié dào qiū guī lǐ,shì fǒu zhēng rén jì lǚ chéng。

晚眺

张绍龄

晚来无事一身闲,瞻眺秋容倚竹关。wǎn lái wú shì yī shēn xián,zhān tiào qiū róng yǐ zhú guān。
戴笠僧披黄叶去,担柴人踏白云还。dài lì sēng pī huáng yè qù,dān chái rén tà bái yún hái。
遥天雁鹜孤帆外,六代江山落照间。yáo tiān yàn wù gū fān wài,liù dài jiāng shān luò zhào jiān。
极目郊原生百感,功名未立鬓毛斑。jí mù jiāo yuán shēng bǎi gǎn,gōng míng wèi lì bìn máo bān。