古诗词

曹衔达

汀州试院双柏数百年物也李铁梅学使同年首赋一律余为继声

曹衔达

独爱清风倚绿阴,托根岂必在山林。dú ài qīng fēng yǐ lǜ yīn,tuō gēn qǐ bì zài shān lín。
敢因盘错矜名节,还对冰霜矢素心。gǎn yīn pán cuò jīn míng jié,hái duì bīng shuāng shǐ sù xīn。
炎海苍茫犹带甲,兰台飒爽此披襟。yán hǎi cāng máng yóu dài jiǎ,lán tái sà shuǎng cǐ pī jīn。
眼中大树飘零尽,七字低徊老杜吟。yǎn zhōng dà shù piāo líng jǐn,qī zì dī huái lǎo dù yín。

舟行和铁梅

曹衔达

金戈铁马共秋声,酾酒镫前剑欲鸣。jīn gē tiě mǎ gòng qiū shēng,shāi jiǔ dèng qián jiàn yù míng。
人自寂寥滩黯淡,疏星残月远山明。rén zì jì liáo tān àn dàn,shū xīng cán yuè yuǎn shān míng。