古诗词

张鸿基

途中用陶润山师韵

张鸿基

曲罢钧天梦亦清,征车衔尾又南行。qū bà jūn tiān mèng yì qīng,zhēng chē xián wěi yòu nán xíng。
频经聚散心如醉,小历荣枯气渐平。pín jīng jù sàn xīn rú zuì,xiǎo lì róng kū qì jiàn píng。
荒冢白杨狐拜月,乱山黄叶雁巡更。huāng zhǒng bái yáng hú bài yuè,luàn shān huáng yè yàn xún gèng。
敝裘自不禁宵冷,莫怪霜风太薄情。bì qiú zì bù jìn xiāo lěng,mò guài shuāng fēng tài báo qíng。

有感

张鸿基

血洗舟山浪作堆,羽书又报海南来。xuè xǐ zhōu shān làng zuò duī,yǔ shū yòu bào hǎi nán lái。
英雄效死偏无所,上相筹边别有才。yīng xióng xiào sǐ piān wú suǒ,shàng xiāng chóu biān bié yǒu cái。
竟尔和戎曾地割,是谁揖盗又闻开。jìng ěr hé róng céng dì gē,shì shuí yī dào yòu wén kāi。
从今敢笑陈涛败,房琯犹曾战一回。cóng jīn gǎn xiào chén tāo bài,fáng guǎn yóu céng zhàn yī huí。

有感

张鸿基

伏机陡发地雷鸣,竟有潜师夜斫营。fú jī dǒu fā dì léi míng,jìng yǒu qián shī yè zhuó yíng。
挺戟行间来孝子,拔刀岭上出残兵。tǐng jǐ xíng jiān lái xiào zi,bá dāo lǐng shàng chū cán bīng。
白衣杀贼闻犹罕,青简论功忌尚生。bái yī shā zéi wén yóu hǎn,qīng jiǎn lùn gōng jì shàng shēng。
太息魏公方柄政,曲端虽勇竟何成。tài xī wèi gōng fāng bǐng zhèng,qū duān suī yǒng jìng hé chéng。

有感

张鸿基

海风横卷炮台腥,鼓角荒凉不可听。hǎi fēng héng juǎn pào tái xīng,gǔ jiǎo huāng liáng bù kě tīng。
狂寇称兵惟挟制,平章谋国是调停。kuáng kòu chēng bīng wéi xié zhì,píng zhāng móu guó shì diào tíng。
戎韬谁解鸳鸯阵,相业难凭蟋蟀经。róng tāo shuí jiě yuān yāng zhèn,xiāng yè nán píng xī shuài jīng。
不信筹边诸大老,金人还守庙中铭。bù xìn chóu biān zhū dà lǎo,jīn rén hái shǒu miào zhōng míng。

有感

张鸿基

一春闻雨又闻风,蚕麦莺花已半空。yī chūn wén yǔ yòu wén fēng,cán mài yīng huā yǐ bàn kōng。
竞见奇兵谈纸上,也应枯瘠念沟中。jìng jiàn qí bīng tán zhǐ shàng,yě yīng kū jí niàn gōu zhōng。
民穷岂但能为盗,俗阜由来易教忠。mín qióng qǐ dàn néng wèi dào,sú fù yóu lái yì jiào zhōng。
记得林霆尝抚部,焚香深夜祝苍穹。jì dé lín tíng cháng fǔ bù,fén xiāng shēn yè zhù cāng qióng。

秦淮杂诗

张鸿基

女闾三百效齐风,澹粉轻烟似梦中。nǚ lǘ sān bǎi xiào qí fēng,dàn fěn qīng yān shì mèng zhōng。
开国规模堪齿冷,斜阳一角妓楼红。kāi guó guī mó kān chǐ lěng,xié yáng yī jiǎo jì lóu hóng。

秦淮杂诗

张鸿基

一区碧血葬忠良,燕子高飞入建康。yī qū bì xuè zàng zhōng liáng,yàn zi gāo fēi rù jiàn kāng。
多少良家红袖女,琵琶斜抱怨先皇。duō shǎo liáng jiā hóng xiù nǚ,pí pá xié bào yuàn xiān huáng。

秦淮杂诗

张鸿基

秦淮箫管遏行云,一盏华镫照夜分。qín huái xiāo guǎn è xíng yún,yī zhǎn huá dèng zhào yè fēn。
残局东林还未了,秀才复社又论文。cán jú dōng lín hái wèi le,xiù cái fù shè yòu lùn wén。

秦淮杂诗

张鸿基

桃花扇底送侯生,空费蛾眉泪满巾。táo huā shàn dǐ sòng hóu shēng,kōng fèi é méi lèi mǎn jīn。
一纸画梅夸得婿,镜奁匕首是何人。yī zhǐ huà méi kuā dé xù,jìng lián bǐ shǒu shì hé rén。

即事

张鸿基

吟肩醉倚玉人箫,情话湖楼复此宵。yín jiān zuì yǐ yù rén xiāo,qíng huà hú lóu fù cǐ xiāo。
水自青青山自碧,笙歌容易送南朝。shuǐ zì qīng qīng shān zì bì,shēng gē róng yì sòng nán cháo。

即事

张鸿基

河房宴后镫船散,丁字帘前子夜歌。hé fáng yàn hòu dèng chuán sàn,dīng zì lián qián zi yè gē。
除是一株杨柳色,白门秋影更无多。chú shì yī zhū yáng liǔ sè,bái mén qiū yǐng gèng wú duō。