古诗词

张惠言

相见欢·四首

张惠言

年年负却花期,过春时。nián nián fù què huā qī,guò chūn shí。
只合安排愁绪送春归。zhǐ hé ān pái chóu xù sòng chūn guī。
梅花雪,梨花月,总相思。méi huā xuě,lí huā yuè,zǒng xiāng sī。
自是春来不觉去偏知。zì shì chūn lái bù jué qù piān zhī。

相见欢·四首

张惠言

重帘护了窗纱,玉钩斜。zhòng lián hù le chuāng shā,yù gōu xié。
燕子威巢长自趁飞花。yàn zi wēi cháo zhǎng zì chèn fēi huā。
秋千倦,银筝乱,莫看他。qiū qiān juàn,yín zhēng luàn,mò kàn tā。
帘外游丝落絮是天涯。lián wài yóu sī luò xù shì tiān yá。

相见欢·四首

张惠言

枝头觅遍残红,更无踪。zhī tóu mì biàn cán hóng,gèng wú zōng。
春在斜阳荒草野花中。chūn zài xié yáng huāng cǎo yě huā zhōng。
溪边树,堤间路,几时逢?昨夜梦魂飞过小桥东。xī biān shù,dī jiān lù,jǐ shí féng?zuó yè mèng hún fēi guò xiǎo qiáo dōng。

相见欢·四首

张惠言

新莺啼过清明,有谁听?何况朝风夜月杜鹃声。xīn yīng tí guò qīng míng,yǒu shuí tīng?hé kuàng cháo fēng yè yuè dù juān shēng。
留春住,催春去、若为情,拟化一双胡蝶抱花醒。liú chūn zhù,cuī chūn qù ruò wèi qíng,nǐ huà yī shuāng hú dié bào huā xǐng。

丑奴儿慢二首见榴花作

张惠言

柳绵吹尽,楼外旧愁如梦。liǔ mián chuī jǐn,lóu wài jiù chóu rú mèng。
又镇日门随雨闭,帘借烟笼、却怕凭阑,相思无字问残红。yòu zhèn rì mén suí yǔ bì,lián jiè yān lóng què pà píng lán,xiāng sī wú zì wèn cán hóng。
新阴绿处,几时轻逗,芳意千重。xīn yīn lǜ chù,jǐ shí qīng dòu,fāng yì qiān zhòng。
玉勒俊游,从他幽独,不到山中。yù lēi jùn yóu,cóng tā yōu dú,bù dào shān zhōng。
况满地、浮英浪药,还做春容。kuàng mǎn dì fú yīng làng yào,hái zuò chūn róng。
只有斜阳,年年识得换熏风。zhǐ yǒu xié yáng,nián nián shí dé huàn xūn fēng。
春余心事,凭将杜宇,深诉花工。chūn yú xīn shì,píng jiāng dù yǔ,shēn sù huā gōng。

丑奴儿慢二首见榴花作

张惠言

绿云初破,浓点几枝红晕。lǜ yún chū pò,nóng diǎn jǐ zhī hóng yūn。
是万迭相思簇就,深卷愁痕。shì wàn dié xiāng sī cù jiù,shēn juǎn chóu hén。
试问东风,吹来还有旧春魂?杜鹃啼罢,征鸿去尽,芳意谁论?shì wèn dōng fēng,chuī lái hái yǒu jiù chūn hún?dù juān tí bà,zhēng hóng qù jǐn,fāng yì shuí lùn?
长记那时,美人初见,一样细裙。zhǎng jì nà shí,měi rén chū jiàn,yī yàng xì qún。
便消受、朱幡深护,已耐南熏。biàn xiāo shòu zhū fān shēn hù,yǐ nài nán xūn。
不恨凄凉,为君幽独又伤神。bù hèn qī liáng,wèi jūn yōu dú yòu shāng shén。
黄梅时候,半天风雨,自倚孤村。huáng méi shí hòu,bàn tiān fēng yǔ,zì yǐ gū cūn。

浦庭芳五月五日泛丰溪

张惠言

云暗还开,雨疏才歇,急水新涨潺潺。yún àn hái kāi,yǔ shū cái xiē,jí shuǐ xīn zhǎng chán chán。
竹篙轻快,随意度平滩。zhú gāo qīng kuài,suí yì dù píng tān。
树里几家村舍,壶觞暖、笑语阑姗。shù lǐ jǐ jiā cūn shě,hú shāng nuǎn xiào yǔ lán shān。
溪声外,斜阳一片,无数是青山。xī shēng wài,xié yáng yī piàn,wú shù shì qīng shān。
乡关回首处,青桡翠羽,玉管红檀。xiāng guān huí shǒu chù,qīng ráo cuì yǔ,yù guǎn hóng tán。
怅天涯十载,旧梦都删。chàng tiān yá shí zài,jiù mèng dōu shān。
却道年华似水,将归思、又逐惊湍。què dào nián huá shì shuǐ,jiāng guī sī yòu zhú jīng tuān。
浑无耐,丰溪千折,不到白云湾。hún wú nài,fēng xī qiān zhé,bù dào bái yún wān。

木兰花慢·游丝。同舍弟翰风作

张惠言

是春魂一缕,销不尽;又轻飞。shì chūn hún yī lǚ,xiāo bù jǐn;yòu qīng fēi。
看曲曲回肠,愁侬未了,又待怜伊。kàn qū qū huí cháng,chóu nóng wèi le,yòu dài lián yī。
东风几回暗剪,尽缠绵、未忍断相思。dōng fēng jǐ huí àn jiǎn,jǐn chán mián wèi rěn duàn xiāng sī。
除有沉烟细袅,闲来情绪还知。chú yǒu chén yān xì niǎo,xián lái qíng xù hái zhī。
家山何处为春工?容易到天涯。jiā shān hé chù wèi chūn gōng?róng yì dào tiān yá。
但牵得春来,何会系住,依旧春归。dàn qiān dé chūn lái,hé huì xì zhù,yī jiù chūn guī。
残红更无消息,便从今、休要上花枝。cán hóng gèng wú xiāo xī,biàn cóng jīn xiū yào shàng huā zhī。
待祝梁间燕子,衔他深度帘丝。dài zhù liáng jiān yàn zi,xián tā shēn dù lián sī。

风流子·出关见桃花

张惠言

海风吹瘦骨,单衣冷、四月出榆关。hǎi fēng chuī shòu gǔ,dān yī lěng sì yuè chū yú guān。
看地尽塞垣,惊沙北走;山侵溟渤,叠障东还。kàn dì jǐn sāi yuán,jīng shā běi zǒu;shān qīn míng bó,dié zhàng dōng hái。
人何在?柳柔摇不定,草短绿应难。rén hé zài?liǔ róu yáo bù dìng,cǎo duǎn lǜ yīng nán。
一树桃花,向人独笑;颓垣短短,曲水湾湾。yī shù táo huā,xiàng rén dú xiào;tuí yuán duǎn duǎn,qū shuǐ wān wān。
东风知多少?帝城三月暮,芳思都删。dōng fēng zhī duō shǎo?dì chéng sān yuè mù,fāng sī dōu shān。
不为寻春较远,辜负春阑。bù wèi xún chūn jiào yuǎn,gū fù chūn lán。
念玉容寂寞,更无人处,经他风雨,能几多番?欲附西来驿使,寄与春看。niàn yù róng jì mò,gèng wú rén chù,jīng tā fēng yǔ,néng jǐ duō fān?yù fù xī lái yì shǐ,jì yǔ chūn kàn。
2912