古诗词

张玉纶

高粱

张玉纶

芳名传蜀黍,嘉种遍辽东。fāng míng chuán shǔ shǔ,jiā zhǒng biàn liáo dōng。
盛夏千竿绿,当秋万穗红。shèng xià qiān gān lǜ,dāng qiū wàn suì hóng。
影全迷渭竹,色欲艳江枫。yǐng quán mí wèi zhú,sè yù yàn jiāng fēng。
漕运天仓满,飞随海舶风。cáo yùn tiān cāng mǎn,fēi suí hǎi bó fēng。

恭和霍仪阁夫子沈阳书院感怀五言律严韵

张玉纶

蔼蔼春风座,雍雍大雅歌。ǎi ǎi chūn fēng zuò,yōng yōng dà yǎ gē。
胸襟媲湖海,文笔挽江河。xiōng jīn pì hú hǎi,wén bǐ wǎn jiāng hé。
立品秋金鍊,观书月镜磨。lì pǐn qiū jīn liàn,guān shū yuè jìng mó。
留都式多士,旧学那愁讹。liú dōu shì duō shì,jiù xué nà chóu é。

答德翼文见赠

张玉纶

君素少称许,胡为誉独过。jūn sù shǎo chēng xǔ,hú wèi yù dú guò。
定知相爱甚,翻觉抱惭多。dìng zhī xiāng ài shén,fān jué bào cán duō。
袜线难成寸,蹄涔苦不波。wà xiàn nán chéng cùn,tí cén kǔ bù bō。
逢人休说项,无赖是狂歌。féng rén xiū shuō xiàng,wú lài shì kuáng gē。

赠别王时泉

张玉纶

英气横眉宇,群儿那足论。yīng qì héng méi yǔ,qún ér nà zú lùn。
相惊呼小友,溺爱等诸孙。xiāng jīng hū xiǎo yǒu,nì ài děng zhū sūn。
鸢马闲情少,诗书素好敦。yuān mǎ xián qíng shǎo,shī shū sù hǎo dūn。
鹏抟知在迩,还望访蓬门。péng tuán zhī zài ěr,hái wàng fǎng péng mén。

上巳感怀

张玉纶

愁见棠花满路红,聊因修褉出城东。chóu jiàn táng huā mǎn lù hóng,liáo yīn xiū xiè chū chéng dōng。
都将旧事付流水,尽敞虚怀当惠风。dōu jiāng jiù shì fù liú shuǐ,jǐn chǎng xū huái dāng huì fēng。
洛邑销沉王气歇,金人湮没霸才空。luò yì xiāo chén wáng qì xiē,jīn rén yān méi bà cái kōng。
此生不过蜉蝣寄,诗拟羲之感慨同。cǐ shēng bù guò fú yóu jì,shī nǐ xī zhī gǎn kǎi tóng。

秋草

张玉纶

剪纸谁招楚客魂,缘堤无复绿侵门。jiǎn zhǐ shuí zhāo chǔ kè hún,yuán dī wú fù lǜ qīn mén。
铺匀平野愁千叠,界断江天画一痕。pù yún píng yě chóu qiān dié,jiè duàn jiāng tiān huà yī hén。
秋老羝羊思故国,夜凉蟋蟀泣空村。qiū lǎo dī yáng sī gù guó,yè liáng xī shuài qì kōng cūn。
崦山兰泽凭幽寂,莫把丛台共比论。yān shān lán zé píng yōu jì,mò bǎ cóng tái gòng bǐ lùn。

秋草

张玉纶

玉门昨夜有微霜,蛙响全销十亩塘。yù mén zuó yè yǒu wēi shuāng,wā xiǎng quán xiāo shí mǔ táng。
金埒半残休问马,青袍已旧懒开箱。jīn liè bàn cán xiū wèn mǎ,qīng páo yǐ jiù lǎn kāi xiāng。
烟沉南浦怀江令,日冷西湖吊岳王。yān chén nán pǔ huái jiāng lìng,rì lěng xī hú diào yuè wáng。
见说黉山颜色好,莫教憔悴郑公坊。jiàn shuō hóng shān yán sè hǎo,mò jiào qiáo cuì zhèng gōng fāng。

秋草

张玉纶

白雁声中冷葛衣,开筵上日景全非。bái yàn shēng zhōng lěng gé yī,kāi yán shàng rì jǐng quán fēi。
窗前影瘦生机薄,池上波凉好梦稀。chuāng qián yǐng shòu shēng jī báo,chí shàng bō liáng hǎo mèng xī。
北地琵琶悲黯黯,南园蝴蝶忆飞飞。běi dì pí pá bēi àn àn,nán yuán hú dié yì fēi fēi。
输他莎草寒犹绿,肠断春明夙愿违。shū tā shā cǎo hán yóu lǜ,cháng duàn chūn míng sù yuàn wéi。

秋草

张玉纶

围红斗绿记相怜,一霎平芜怅夕烟。wéi hóng dòu lǜ jì xiāng lián,yī shà píng wú chàng xī yān。
绘出骚人愁渺渺,吟残远道思绵绵。huì chū sāo rén chóu miǎo miǎo,yín cán yuǎn dào sī mián mián。
伊谁怀旧寻幽径,看我争新在转年。yī shuí huái jiù xún yōu jìng,kàn wǒ zhēng xīn zài zhuǎn nián。
翠辇不来天已暮,空教零落玉阶边。cuì niǎn bù lái tiān yǐ mù,kōng jiào líng luò yù jiē biān。

赠张淳修

张玉纶

慷慨悲歌意气疏,十年落拓走江湖。kāng kǎi bēi gē yì qì shū,shí nián luò tuò zǒu jiāng hú。
自来蜀地多才子,敢向高阳诩酒徒。zì lái shǔ dì duō cái zi,gǎn xiàng gāo yáng xǔ jiǔ tú。
诗比曲江唐世有,字如长史近时无。shī bǐ qū jiāng táng shì yǒu,zì rú zhǎng shǐ jìn shí wú。
幸叨谱末成兄事,未厌金台客况孤。xìng dāo pǔ mò chéng xiōng shì,wèi yàn jīn tái kè kuàng gū。

道途过白塔寺访王子丹即景得牛字

张玉纶

接交何幸尽名流,又上元龙百尺楼。jiē jiāo hé xìng jǐn míng liú,yòu shàng yuán lóng bǎi chǐ lóu。
事业已成蕉覆鹿,遭逢真类火驱牛。shì yè yǐ chéng jiāo fù lù,zāo féng zhēn lèi huǒ qū niú。
乌啼月黑孤城晚,雁冷霜寒古寺秋。wū tí yuè hēi gū chéng wǎn,yàn lěng shuāng hán gǔ sì qiū。
相对一灯消永夜,摇摇双影亦朋俦。xiāng duì yī dēng xiāo yǒng yè,yáo yáo shuāng yǐng yì péng chóu。

漫兴

张玉纶

南亩归来饭罢时,一灯儿女坐谈诗。nán mǔ guī lái fàn bà shí,yī dēng ér nǚ zuò tán shī。
天机不滞思皆活,世味全忘句自奇。tiān jī bù zhì sī jiē huó,shì wèi quán wàng jù zì qí。
瓦鼎茶声琴断续,瓷瓶花影画迷离。wǎ dǐng chá shēng qín duàn xù,cí píng huā yǐng huà mí lí。
湛然清福惭独享,任是神仙未许知。zhàn rán qīng fú cán dú xiǎng,rèn shì shén xiān wèi xǔ zhī。

柬多宠斋昆季

张玉纶

江云渭树怅离居,不见郊祁一载馀。jiāng yún wèi shù chàng lí jū,bù jiàn jiāo qí yī zài yú。
思到通神常入梦,辞难达意懒裁书。sī dào tōng shén cháng rù mèng,cí nán dá yì lǎn cái shū。
尘垂蛛网留宾榻,霜满鸡窗卧雪庐。chén chuí zhū wǎng liú bīn tà,shuāng mǎn jī chuāng wò xuě lú。
遥识谢庭诗句好,赏春可否忆慵疏。yáo shí xiè tíng shī jù hǎo,shǎng chūn kě fǒu yì yōng shū。

示德谦侄

张玉纶

十年讲道辨精微,玉麈逢人任意挥。shí nián jiǎng dào biàn jīng wēi,yù zhǔ féng rén rèn yì huī。
落笔耻居唐宋下,立言常笑老庄非。luò bǐ chǐ jū táng sòng xià,lì yán cháng xiào lǎo zhuāng fēi。
芸窗业已拚吾守,葱肆何能教汝归。yún chuāng yè yǐ pàn wú shǒu,cōng sì hé néng jiào rǔ guī。
分寸光阴须顾惜,莫令画虎竟贻讥。fēn cùn guāng yīn xū gù xī,mò lìng huà hǔ jìng yí jī。

岁暮柬符象芝

张玉纶

别后光阴水逝波,讯君佳况近如何。bié hòu guāng yīn shuǐ shì bō,xùn jūn jiā kuàng jìn rú hé。
悬知灶上炊烟少,定拟门前债主多。xuán zhī zào shàng chuī yān shǎo,dìng nǐ mén qián zhài zhǔ duō。
诗价自然连日长,轩车可复有人过。shī jià zì rán lián rì zhǎng,xuān chē kě fù yǒu rén guò。
魏公安否无劳问,依旧馀生墨共磨。wèi gōng ān fǒu wú láo wèn,yī jiù yú shēng mò gòng mó。

赠白瑞徵见访

张玉纶

脱却儒冠意气舒,多情相访到蓬闾。tuō què rú guān yì qì shū,duō qíng xiāng fǎng dào péng lǘ。
丈夫得志生为将,我辈安能死守书。zhàng fū dé zhì shēng wèi jiāng,wǒ bèi ān néng sǐ shǒu shū。
虎略定知高一世,鸡窗可否忆当初。hǔ lüè dìng zhī gāo yī shì,jī chuāng kě fǒu yì dāng chū。
宦场迩日轻文士,凭仗吾贤为扫除。huàn chǎng ěr rì qīng wén shì,píng zhàng wú xián wèi sǎo chú。

廿一史沈阳夏凤栖先生旧物也予以三十金得之尽典衣裘方足其数有相笑者作此解嘲

张玉纶

夏葛冬裘典质频,案头青史快横陈。xià gé dōng qiú diǎn zhì pín,àn tóu qīng shǐ kuài héng chén。
此生肯使有长物,到眼从兹多古人。cǐ shēng kěn shǐ yǒu zhǎng wù,dào yǎn cóng zī duō gǔ rén。
学祇通经终是陋,衣犹遮体未为贫。xué qí tōng jīng zhōng shì lòu,yī yóu zhē tǐ wèi wèi pín。
含章定比章身好,讥笑何劳竞破唇。hán zhāng dìng bǐ zhāng shēn hǎo,jī xiào hé láo jìng pò chún。

呈彭宝臣学使

张玉纶

天教文治盛岐丰,故遣奎垣照海东。tiān jiào wén zhì shèng qí fēng,gù qiǎn kuí yuán zhào hǎi dōng。
笔底波澜流化雨,堂前嘘植散和风。bǐ dǐ bō lán liú huà yǔ,táng qián xū zhí sàn hé fēng。
臣心共信清如水,士气都令吐作虹。chén xīn gòng xìn qīng rú shuǐ,shì qì dōu lìng tǔ zuò hóng。
桃李阴阴春盎盎,栽培何幸到焦桐。táo lǐ yīn yīn chūn àng àng,zāi péi hé xìng dào jiāo tóng。

呈彭宝臣学使

张玉纶

年来弱植叹飘零,旧润空叨沆瀣灵。nián lái ruò zhí tàn piāo líng,jiù rùn kōng dāo hàng xiè líng。
已愧趋跄随后进,敢期诗句动文星。yǐ kuì qū qiāng suí hòu jìn,gǎn qī shī jù dòng wén xīng。
仙才盖世心偏小,佛慧披云眼更青。xiān cái gài shì xīn piān xiǎo,fú huì pī yún yǎn gèng qīng。
许向龙华参末座,钧天雅奏要亲听。xǔ xiàng lóng huá cān mò zuò,jūn tiān yǎ zòu yào qīn tīng。

呈彭宝臣学使

张玉纶

一朝知己百年心,往日青衫泪满襟。yī cháo zhī jǐ bǎi nián xīn,wǎng rì qīng shān lèi mǎn jīn。
凡质果容陪点瑟,痴心还望度牙琴。fán zhì guǒ róng péi diǎn sè,chī xīn hái wàng dù yá qín。
未沾化雨难为石,得入垆锤便是金。wèi zhān huà yǔ nán wèi shí,dé rù lú chuí biàn shì jīn。
千尺龙门山万仞,先登今已近华簪。qiān chǐ lóng mén shān wàn rèn,xiān dēng jīn yǐ jìn huá zān。
55123