古诗词

曹申吉

湘阴

曹申吉

萧瑟黄陵庙,依依帝子灵。xiāo sè huáng líng miào,yī yī dì zi líng。
渚边蘋自白,湖外草犹青。zhǔ biān píng zì bái,hú wài cǎo yóu qīng。
云薄纷遥岫,烟寒隔浅汀。yún báo fēn yáo xiù,yān hán gé qiǎn tīng。
当年虚《九辨》,高咏有谁听?dāng nián xū jiǔ biàn,gāo yǒng yǒu shuí tīng?

听歌者周生

曹申吉

参军绝技出天然,曾侍开元供奉筵。cān jūn jué jì chū tiān rán,céng shì kāi yuán gōng fèng yán。
几部《龟兹》零落尽,至今人识李龟年。jǐ bù guī zī líng luò jǐn,zhì jīn rén shí lǐ guī nián。

宛丘春日行

曹申吉

欲雨不雨春色深,青青嫩草俯墙阴。yù yǔ bù yǔ chūn sè shēn,qīng qīng nèn cǎo fǔ qiáng yīn。
几树繁花开欲尽,一丛弱竹不成林。jǐ shù fán huā kāi yù jǐn,yī cóng ruò zhú bù chéng lín。
竹影花光时映水,鸟飞未动声先起。zhú yǐng huā guāng shí yìng shuǐ,niǎo fēi wèi dòng shēng xiān qǐ。
忆向江边怨去年,却来湖上思千里。yì xiàng jiāng biān yuàn qù nián,què lái hú shàng sī qiān lǐ。
湖上韶华正可怜,绕城春水尽渔船。hú shàng sháo huá zhèng kě lián,rào chéng chūn shuǐ jǐn yú chuán。
鸥鹭自随云上下,楼台直共水沦涟。ōu lù zì suí yún shàng xià,lóu tái zhí gòng shuǐ lún lián。
堤上谁家新种柳,袅袅游丝纷左右。dī shàng shuí jiā xīn zhǒng liǔ,niǎo niǎo yóu sī fēn zuǒ yòu。
燕至欣逢上巳前,莺啼已过清明后。yàn zhì xīn féng shàng sì qián,yīng tí yǐ guò qīng míng hòu。
上巳清明烟色浓,太皞陵畔数株松。shàng sì qīng míng yān sè nóng,tài hào líng pàn shù zhū sōng。
宛丘自有西湖乐,梦里青峰三四重。wǎn qiū zì yǒu xī hú lè,mèng lǐ qīng fēng sān sì zhòng。