古诗词

孙元晏

宋王方平

孙元晏

拂衣耕钓已多时,江上山前乐可知。fú yī gēng diào yǐ duō shí,jiāng shàng shān qián lè kě zhī。
著却貂裘将采药,任他人唤作渔师。zhù què diāo qiú jiāng cǎi yào,rèn tā rén huàn zuò yú shī。

宋黄罗襦

孙元晏

戚属群臣尽见猜,预忧身后又堪哀。qī shǔ qún chén jǐn jiàn cāi,yù yōu shēn hòu yòu kān āi。
到头委付何曾是,虚把罗襦与彦回。dào tóu wěi fù hé céng shì,xū bǎ luó rú yǔ yàn huí。

宋谢朏

孙元晏

谢家诸子尽兰香,各震芳名满帝乡。xiè jiā zhū zi jǐn lán xiāng,gè zhèn fāng míng mǎn dì xiāng。
惟有千金更堪重,只将高卧向齐王。wéi yǒu qiān jīn gèng kān zhòng,zhǐ jiāng gāo wò xiàng qí wáng。

宋羊玄保

孙元晏

运命将来各有期,好官才阙即思之。yùn mìng jiāng lái gè yǒu qī,hǎo guān cái quē jí sī zhī。
就中堪爱羊玄保,偏受君王分外知。jiù zhōng kān ài yáng xuán bǎo,piān shòu jūn wáng fēn wài zhī。

齐谢朏

孙元晏

解玺传呼诏侍中,却来高卧岂疏慵。jiě xǐ chuán hū zhào shì zhōng,què lái gāo wò qǐ shū yōng。
此时忠节还希有,堪羡君王特地容。cǐ shí zhōng jié hái xī yǒu,kān xiàn jūn wáng tè dì róng。

齐小儿执烛

孙元晏

谢公情量已难量,忠宋心诚岂暂忘。xiè gōng qíng liàng yǐ nán liàng,zhōng sòng xīn chéng qǐ zàn wàng。
执烛小儿浑放去,略无言语与君王。zhí zhú xiǎo ér hún fàng qù,lüè wú yán yǔ yǔ jūn wáng。

齐王僧祐

孙元晏

肯与公卿作等伦,澹然名德只推君。kěn yǔ gōng qīng zuò děng lún,dàn rán míng dé zhǐ tuī jūn。
任他车骑来相访,箫鼓盈庭似不闻。rèn tā chē qí lái xiāng fǎng,xiāo gǔ yíng tíng shì bù wén。

齐王僧虔

孙元晏

位高名重不堪疑,恳让仪同帝亦知。wèi gāo míng zhòng bù kān yí,kěn ràng yí tóng dì yì zhī。
不学常流争进取,却忧门有二台司。bù xué cháng liú zhēng jìn qǔ,què yōu mén yǒu èr tái sī。

齐明帝裹蒸

孙元晏

至尊尊贵异人间,御膳天厨岂等闲。zhì zūn zūn guì yì rén jiān,yù shàn tiān chú qǐ děng xián。
惜得裹蒸无用处,不如安霸取江山。xī dé guǒ zhēng wú yòng chù,bù rú ān bà qǔ jiāng shān。

齐郁林王

孙元晏

强哀强惨亦从伊,归到私庭喜可知。qiáng āi qiáng cǎn yì cóng yī,guī dào sī tíng xǐ kě zhī。
喜字漫书三十六,到头能得几多时。xǐ zì màn shū sān shí liù,dào tóu néng dé jǐ duō shí。

齐何氏小山

孙元晏

显达何曾肯系心,筑居郊外好园林。xiǎn dá hé céng kěn xì xīn,zhù jū jiāo wài hǎo yuán lín。
赚他谢朏出山去,赢得高名直至今。zhuàn tā xiè fěi chū shān qù,yíng dé gāo míng zhí zhì jīn。

齐王伦之

孙元晏

豫章太守重词林,图画陈蕃与华歆。yù zhāng tài shǒu zhòng cí lín,tú huà chén fān yǔ huá xīn。
更奠子将并孺子,为君千载作知音。gèng diàn zi jiāng bìng rú zi,wèi jūn qiān zài zuò zhī yīn。

齐潘妃

孙元晏

曾步金莲宠绝伦,岂甘今日委埃尘。céng bù jīn lián chǒng jué lún,qǐ gān jīn rì wěi āi chén。
玉儿还有怀恩处,不肯将身嫁小臣。yù ér hái yǒu huái ēn chù,bù kěn jiāng shēn jià xiǎo chén。

齐王亮

孙元晏

后见梁王未免哀,奈何无计拯倾颓。hòu jiàn liáng wáng wèi miǎn āi,nài hé wú jì zhěng qīng tuí。
若教彼相颠扶得,争遣明公到此来。ruò jiào bǐ xiāng diān fú dé,zhēng qiǎn míng gōng dào cǐ lái。

梁分宫女

孙元晏

涤荡齐宫法令新,分张宫女二千人。dí dàng qí gōng fǎ lìng xīn,fēn zhāng gōng nǚ èr qiān rén。
可怜无限如花貌,重见世间桃李春。kě lián wú xiàn rú huā mào,zhòng jiàn shì jiān táo lǐ chūn。

梁马仙埤

孙元晏

齐朝太守不甘降,忠节当时动四方。qí cháo tài shǒu bù gān jiàng,zhōng jié dāng shí dòng sì fāng。
义士要教天下见,且留君住待袁昂。yì shì yào jiào tiān xià jiàn,qiě liú jūn zhù dài yuán áng。

梁勍敌

孙元晏

传闻天子重儒才,特为皇华绮宴开。chuán wén tiān zi zhòng rú cái,tè wèi huáng huá qǐ yàn kāi。
今日方惊遇勍敌,此人元自北朝来。jīn rì fāng jīng yù qíng dí,cǐ rén yuán zì běi cháo lái。

梁蔡撙

孙元晏

紫茄白苋以为珍,守任清真转更贫。zǐ jiā bái xiàn yǐ wèi zhēn,shǒu rèn qīng zhēn zhuǎn gèng pín。
不饮吴兴郡中水,古今能有几多人。bù yǐn wú xīng jùn zhōng shuǐ,gǔ jīn néng yǒu jǐ duō rén。

梁楚祠

孙元晏

曾与萧侯醉玉杯,此时神影尽倾颓。céng yǔ xiāo hóu zuì yù bēi,cǐ shí shén yǐng jǐn qīng tuí。
莫云千古无灵圣,也向西川助敌来。mò yún qiān gǔ wú líng shèng,yě xiàng xī chuān zhù dí lái。

梁谢朏小舆

孙元晏

小舆升殿掌钧台,不免无憀却忆回。xiǎo yú shēng diàn zhǎng jūn tái,bù miǎn wú liáo què yì huí。
应恨被他何胤误,悔先容易出山来。yīng hèn bèi tā hé yìn wù,huǐ xiān róng yì chū shān lái。
55123