古诗词

张振夔

题章少谷田园乐趣图

张振夔

但言田园乐,老农积谷趣亦恶。dàn yán tián yuán lè,lǎo nóng jī gǔ qù yì è。
不念田园乐,倦客思家兴奚托。bù niàn tián yuán lè,juàn kè sī jiā xīng xī tuō。
好风吹苗微雨来,几日观耘又观获。hǎo fēng chuī miáo wēi yǔ lái,jǐ rì guān yún yòu guān huò。
欣然一饱更何求,空向红尘插竹脚。xīn rán yī bǎo gèng hé qiú,kōng xiàng hóng chén chā zhú jiǎo。
行脚无停时,归田无积赀。xíng jiǎo wú tíng shí,guī tián wú jī zī。
忆昔读书未云错,只今负耒嗟太迟。yì xī dú shū wèi yún cuò,zhǐ jīn fù lěi jiē tài chí。
我家老农圃,颇能辨稷黍。wǒ jiā lǎo nóng pǔ,pǒ néng biàn jì shǔ。
十日不雨三日风,相逢只说耕耘苦。shí rì bù yǔ sān rì fēng,xiāng féng zhǐ shuō gēng yún kǔ。
苦亦多,乐亦多,斜阳老瓦醉婆娑。kǔ yì duō,lè yì duō,xié yáng lǎo wǎ zuì pó suō。
左餐右粥一身健,儿壮孙生两鬓皤。zuǒ cān yòu zhōu yī shēn jiàn,ér zhuàng sūn shēng liǎng bìn pó。
门前植杖看行人,落日茫茫待渡河。mén qián zhí zhàng kàn xíng rén,luò rì máng máng dài dù hé。
掀髯一笑闭门卧,田园之乐乐如何。xiān rán yī xiào bì mén wò,tián yuán zhī lè lè rú hé。
此景百年长在眼,此身千里那容返。cǐ jǐng bǎi nián zhǎng zài yǎn,cǐ shēn qiān lǐ nà róng fǎn。
薄田化作马足尘,赢得微官饱间散。báo tián huà zuò mǎ zú chén,yíng dé wēi guān bǎo jiān sàn。
鸺鹠啸树夜沈沈,蝴蝶上阶飞款款。xiū liú xiào shù yè shěn shěn,hú dié shàng jiē fēi kuǎn kuǎn。
披图使我发长吟。pī tú shǐ wǒ fā zhǎng yín。
拟向先生借画本。nǐ xiàng xiān shēng jiè huà běn。