古诗词

曹慎仪

沁园春·秋夜病怀

曹慎仪

炉篆烟微,瓶花香淡,寂寞绮栊。lú zhuàn yān wēi,píng huā xiāng dàn,jì mò qǐ lóng。
对秋檠一点,寒蛩四壁,纷然离绪,和梦匆匆。duì qiū qíng yī diǎn,hán qióng sì bì,fēn rán lí xù,hé mèng cōng cōng。
绣幕低垂,玉钩不挂,倦倚薰笼怯晚风。xiù mù dī chuí,yù gōu bù guà,juàn yǐ xūn lóng qiè wǎn fēng。
难消遣,任病颜憔悴,瘦影惺忪。nán xiāo qiǎn,rèn bìng yán qiáo cuì,shòu yǐng xīng sōng。
楼头又过飞鸿。lóu tóu yòu guò fēi hóng。
纵系帛、天涯信怎么逢。zòng xì bó tiān yá xìn zěn me féng。
望万山霜木,自怜凋碧,满阶落叶,谁更题红。wàng wàn shān shuāng mù,zì lián diāo bì,mǎn jiē luò yè,shuí gèng tí hóng。
疏懒心情,凄凉怀抱,吟尽秋声恨未工。shū lǎn xīn qíng,qī liáng huái bào,yín jǐn qiū shēng hèn wèi gōng。
销魂处,见半弯残月,护上孤桐。xiāo hún chù,jiàn bàn wān cán yuè,hù shàng gū tóng。

青玉案

曹慎仪

疏窗绿映梧桐树。shū chuāng lǜ yìng wú tóng shù。
怎约得、西风住。zěn yuē dé xī fēng zhù。
怕听依依蛩泣露。pà tīng yī yī qióng qì lù。
花栏独倚,粉须闲数。huā lán dú yǐ,fěn xū xián shù。
只觉芳时误。zhǐ jué fāng shí wù。
寒塘影暗飞鸿度。hán táng yǐng àn fēi hóng dù。
犹记当时送春路。yóu jì dāng shí sòng chūn lù。
一霎凄凉秋又暮。yī shà qī liáng qiū yòu mù。
白云黄叶,翠帘朱户。bái yún huáng yè,cuì lián zhū hù。
总是牵愁处。zǒng shì qiān chóu chù。

金缕曲·题撷秋图,图写美人伫立,手拈红豆微睇,若有所思

曹慎仪

小立颦蛾处。xiǎo lì pín é chù。
黯销魂、香奁记曲,红叶按谱。àn xiāo hún xiāng lián jì qū,hóng yè àn pǔ。
谩说樱桃春恨重,不道悲秋夏苦。mán shuō yīng táo chūn hèn zhòng,bù dào bēi qiū xià kǔ。
似金谷、飘残玉树。shì jīn gǔ piāo cán yù shù。
怕共朱颜轻掷去,倚湘帘、懒更调鹦鹉。pà gòng zhū yán qīng zhì qù,yǐ xiāng lián lǎn gèng diào yīng wǔ。
算总是,团圞误。suàn zǒng shì,tuán luán wù。
凄凉好梦成虚度。qī liáng hǎo mèng chéng xū dù。
忆当时、花前旧誓,疏星暗数。yì dāng shí huā qián jiù shì,shū xīng àn shù。
一点离愁吹不散,却被西风约住。yī diǎn lí chóu chuī bù sàn,què bèi xī fēng yuē zhù。
欲寄向、天涯道阻。yù jì xiàng tiān yá dào zǔ。
珍重同心牢绾结,待相逢、又恐情难诉。zhēn zhòng tóng xīn láo wǎn jié,dài xiāng féng yòu kǒng qíng nán sù。
试看取、泪痕妩。shì kàn qǔ lèi hén wǔ。

月上海棠·闻雁

曹慎仪

曲屏香烬烟丝绝。qū píng xiāng jìn yān sī jué。
听悲凉、雁去声呜咽。tīng bēi liáng yàn qù shēng wū yàn。
病里诗魂,更春归、落花时节。bìng lǐ shī hún,gèng chūn guī luò huā shí jié。
江南远、遥望云波万叠。jiāng nán yuǎn yáo wàng yún bō wàn dié。
唤回乡梦关情切。huàn huí xiāng mèng guān qíng qiè。
叹飘零、也似人离别。tàn piāo líng yě shì rén lí bié。
漫说传书,又还愁、一行吹灭。màn shuō chuán shū,yòu hái chóu yī xíng chuī miè。
空凄断,残影虚窗冷月。kōng qī duàn,cán yǐng xū chuāng lěng yuè。

小重山·春夜

曹慎仪

门掩梨香小院幽。mén yǎn lí xiāng xiǎo yuàn yōu。
绿阴青欲滴,雨初收。lǜ yīn qīng yù dī,yǔ chū shōu。
云波微敛月光浮。yún bō wēi liǎn yuè guāng fú。
心绪懒、独自莫登楼。xīn xù lǎn dú zì mò dēng lóu。
好梦也难留。hǎo mèng yě nán liú。
那堪思旧事,惹新愁。nà kān sī jiù shì,rě xīn chóu。
湘栏倚遍晚风柔。xiāng lán yǐ biàn wǎn fēng róu。
花露冷、春影上帘钩。huā lù lěng chūn yǐng shàng lián gōu。

武陵春·桃花

曹慎仪

燕掠红襟修竹外,微雨湿秾华。yàn lüè hóng jīn xiū zhú wài,wēi yǔ shī nóng huá。
细叶柔条映碧纱。xì yè róu tiáo yìng bì shā。
帘额锁晴霞。lián é suǒ qíng xiá。
莫逐流波飞絮去,漂泊又天涯。mò zhú liú bō fēi xù qù,piāo pō yòu tiān yá。
香梦还留伴杏花。xiāng mèng hái liú bàn xìng huā。
春影夕阳斜。chūn yǐng xī yáng xié。

浣溪沙·和韵

曹慎仪

春到闲庭风信知。chūn dào xián tíng fēng xìn zhī。
一帘细雨养花时。yī lián xì yǔ yǎng huā shí。
嫩寒纸帐梦回迟。nèn hán zhǐ zhàng mèng huí chí。
柳线织来莺尚小,芹泥掠处燕初归。liǔ xiàn zhī lái yīng shàng xiǎo,qín ní lüè chù yàn chū guī。
寻芳又近踏青期。xún fāng yòu jìn tà qīng qī。

满江红·风筝

曹慎仪

细筱纤成,倩谁把、春光巧结。xì xiǎo xiān chéng,qiàn shuí bǎ chūn guāng qiǎo jié。
正昼永、秋千人倦,寻芳初歇。zhèng zhòu yǒng qiū qiān rén juàn,xún fāng chū xiē。
万种闲愁吹不散,一生离绪牵难绝。wàn zhǒng xián chóu chuī bù sàn,yī shēng lí xù qiān nán jué。
愿天涯、有路莫飘零,香尘劫。yuàn tiān yá yǒu lù mò piāo líng,xiāng chén jié。
蝴蝶梦,轻于叶。hú dié mèng,qīng yú yè。
鸿雁影,看离别。hóng yàn yǐng,kàn lí bié。
斗韶华若许,清明时节。dòu sháo huá ruò xǔ,qīng míng shí jié。
花落共嫌苔径雨,絮飞同爱云楼月。huā luò gòng xián tái jìng yǔ,xù fēi tóng ài yún lóu yuè。
恍东风、吹坠小金铃,和枝折。huǎng dōng fēng chuī zhuì xiǎo jīn líng,hé zhī zhé。

蝶恋花·暮春

曹慎仪

杜宇啼残春又暮。dù yǔ tí cán chūn yòu mù。
午梦初回,宝篆笼香雾。wǔ mèng chū huí,bǎo zhuàn lóng xiāng wù。
惟祝东君须少住。wéi zhù dōng jūn xū shǎo zhù。
莫教容易催归去。mò jiào róng yì cuī guī qù。
一院飞花兼落絮。yī yuàn fēi huā jiān luò xù。
雨雨风风,断送春如许。yǔ yǔ fēng fēng,duàn sòng chūn rú xǔ。
倚遍阑干无意绪。yǐ biàn lán gàn wú yì xù。
满怀愁思和谁语。mǎn huái chóu sī hé shuí yǔ。

谒金门·春夜

曹慎仪

天乍暝。tiān zhà míng。
深掩重门人静。shēn yǎn zhòng mén rén jìng。
独对一灯青耿耿。dú duì yī dēng qīng gěng gěng。
香销莲漏永。xiāng xiāo lián lòu yǒng。
梦被鹃声唤醒。mèng bèi juān shēng huàn xǐng。
斜坠玉钗慵整。xié zhuì yù chāi yōng zhěng。
料峭春寒花讯冷。liào qiào chūn hán huā xùn lěng。
窥帘残月影。kuī lián cán yuè yǐng。

清平乐·送春

曹慎仪

天涯离恨。tiān yá lí hèn。
春尽愁难尽。chūn jǐn chóu nán jǐn。
只有枝头莺语近。zhǐ yǒu zhī tóu yīng yǔ jìn。
不管粉残香褪。bù guǎn fěn cán xiāng tuì。
一帘烟絮轻吹。yī lián yān xù qīng chuī。
销魂怕说春归。xiāo hún pà shuō chūn guī。
又见夕阳深院,东风点点花飞。yòu jiàn xī yáng shēn yuàn,dōng fēng diǎn diǎn huā fēi。

扬州慢

曹慎仪

露湿红妆,烟萦翠黛,东风尚逗春寒。lù shī hóng zhuāng,yān yíng cuì dài,dōng fēng shàng dòu chūn hán。
正金猊香烬,懒倚碧阑干。zhèng jīn ní xiāng jìn,lǎn yǐ bì lán gàn。
又岑寂、经时小病,任秋千花外,整日长闲。yòu cén jì jīng shí xiǎo bìng,rèn qiū qiān huā wài,zhěng rì zhǎng xián。
更黄昏、细雨愔愔,蝶梦阑珊。gèng huáng hūn xì yǔ yīn yīn,dié mèng lán shān。
琐窗人静,但营巢、燕子呢喃。suǒ chuāng rén jìng,dàn yíng cháo yàn zi ne nán。
□见说飘零,红丝曾系,谁报平安。jiàn shuō piāo líng,hóng sī céng xì,shuí bào píng ān。
赢得春来秋去,伤离别、憔悴芳颜。yíng dé chūn lái qiū qù,shāng lí bié qiáo cuì fāng yán。
怕韶光易老,名花还带愁看。pà sháo guāng yì lǎo,míng huā hái dài chóu kàn。

贺新凉元夕

曹慎仪

风暖传柑夕。fēng nuǎn chuán gān xī。
望云楼、水晶帘卷,蟾光乍挹。wàng yún lóu shuǐ jīng lián juǎn,chán guāng zhà yì。
妆点星桥春色好,万朵金莲堪摘。zhuāng diǎn xīng qiáo chūn sè hǎo,wàn duǒ jīn lián kān zhāi。
渐九陌、游人初集。jiàn jiǔ mò yóu rén chū jí。
箫管踏歌声远近,只含愁、独向花阴立。xiāo guǎn tà gē shēng yuǎn jìn,zhǐ hán chóu dú xiàng huā yīn lì。
疏影淡,暗香袭。shū yǐng dàn,àn xiāng xí。
寻梅问柳无消息。xún méi wèn liǔ wú xiāo xī。
忆当时、轻车宝马,灯红月碧。yì dāng shí qīng chē bǎo mǎ,dēng hóng yuè bì。
不似而今心绪懒,对景反成凄恻。bù shì ér jīn xīn xù lǎn,duì jǐng fǎn chéng qī cè。
枉赢得、鲛绡泪湿。wǎng yíng dé jiāo xiāo lèi shī。
火树银花还是旧,叹悲欢、离合人非昔。huǒ shù yín huā hái shì jiù,tàn bēi huān lí hé rén fēi xī。
回首处,总陈迹。huí shǒu chù,zǒng chén jì。

贺新凉和韵

曹慎仪

燕子归来又。yàn zi guī lái yòu。
斗轻寒、廉纤细雨,清明时候。dòu qīng hán lián xiān xì yǔ,qīng míng shí hòu。
绿遍阶前芳草色,妆点韶华依旧。lǜ biàn jiē qián fāng cǎo sè,zhuāng diǎn sháo huá yī jiù。
更消得、几回僝僽。gèng xiāo dé jǐ huí chán zhòu。
绿暗红稀春渐老,恐凄凉、花也如人瘦。lǜ àn hóng xī chūn jiàn lǎo,kǒng qī liáng huā yě rú rén shòu。
只愁系,万丝柳。zhǐ chóu xì,wàn sī liǔ。
琐窗一缕香消后。suǒ chuāng yī lǚ xiāng xiāo hòu。
梦初醒、这番憔悴,非关病酒。mèng chū xǐng zhè fān qiáo cuì,fēi guān bìng jiǔ。
别有伤心无限意,试问东风知否。bié yǒu shāng xīn wú xiàn yì,shì wèn dōng fēng zhī fǒu。
怎吹去、眉间颦皱。zěn chuī qù méi jiān pín zhòu。
记得当年弹指处,到而今、泪点盈衫袖。jì dé dāng nián dàn zhǐ chù,dào ér jīn lèi diǎn yíng shān xiù。
思往事,怕回首。sī wǎng shì,pà huí shǒu。

贺新凉·荷花

曹慎仪

香泛横塘路。xiāng fàn héng táng lù。
爱天然、风裳水佩,凌波仙步。ài tiān rán fēng shang shuǐ pèi,líng bō xiān bù。
看尽春英无数艳,争及一枝娇妩。kàn jǐn chūn yīng wú shù yàn,zhēng jí yī zhī jiāo wǔ。
蓦花底、星星凉露。mò huā dǐ xīng xīng liáng lù。
绿意红情销不尽,仅飘零、秋怨同谁诉。lǜ yì hóng qíng xiāo bù jǐn,jǐn piāo líng qiū yuàn tóng shuí sù。
被凉思,几回误。bèi liáng sī,jǐ huí wù。
含颦欲语无人处。hán pín yù yǔ wú rén chù。
整风鬟、芙蓉镜里,湿云飞度。zhěng fēng huán fú róng jìng lǐ,shī yún fēi dù。
万缕愁丝牵不断,谁识芳心独苦。wàn lǚ chóu sī qiān bù duàn,shuí shí fāng xīn dú kǔ。
又兰桨、摇来烟渚。yòu lán jiǎng yáo lái yān zhǔ。
三十六陂开遍未,恰宜它、素手纤纤数。sān shí liù bēi kāi biàn wèi,qià yí tā sù shǒu xiān xiān shù。
载明月,过前浦。zài míng yuè,guò qián pǔ。

少年游·题杨柳岸晓风残月图

曹慎仪

帆影横江,蝉声咽暮。fān yǐng héng jiāng,chán shēng yàn mù。
秋色满长亭。qiū sè mǎn zhǎng tíng。
无限离愁,樽前怕听,一曲按秦筝。wú xiàn lí chóu,zūn qián pà tīng,yī qū àn qín zhēng。
凄凉今夜知何处,魂断酒初醒。qī liáng jīn yè zhī hé chù,hún duàn jiǔ chū xǐng。
两岸垂杨,半弯残月,又带晓风行。liǎng àn chuí yáng,bàn wān cán yuè,yòu dài xiǎo fēng xíng。

吴山青听雨

曹慎仪

雨丝丝。yǔ sī sī。
漏迟迟。lòu chí chí。
帘幕低垂枕独支。lián mù dī chuí zhěn dú zhī。
闲吟听雨诗。xián yín tīng yǔ shī。
响荷池。xiǎng hé chí。
戛梧枝。jiá wú zhī。
香冷灯昏梦觉时。xiāng lěng dēng hūn mèng jué shí。
愁心只自知。chóu xīn zhǐ zì zhī。

采桑子

曹慎仪

虚庭如水炉烟袅,月扬湘帘。xū tíng rú shuǐ lú yān niǎo,yuè yáng xiāng lián。
露湿春衫。lù shī chūn shān。
小立苔阶翠袖寒。xiǎo lì tái jiē cuì xiù hán。
花魂蝶梦牵愁思,尽属眉尖。huā hún dié mèng qiān chóu sī,jǐn shǔ méi jiān。
欲展偏难。yù zhǎn piān nán。
最是黄昏独倚阑。zuì shì huáng hūn dú yǐ lán。

采桑子

曹慎仪

绿窗春去诗怀懒,冰茧银钩。lǜ chuāng chūn qù shī huái lǎn,bīng jiǎn yín gōu。
病里都休。bìng lǐ dōu xiū。
只有茶铛药碗留。zhǐ yǒu chá dāng yào wǎn liú。
浮生百事浑如梦,欲遣闲愁。fú shēng bǎi shì hún rú mèng,yù qiǎn xián chóu。
偏上心头。piān shàng xīn tóu。
宛转回肠不自由。wǎn zhuǎn huí cháng bù zì yóu。

南乡子

曹慎仪

虚幌嫩凉生。xū huǎng nèn liáng shēng。
庭竹萧疏玉漏清。tíng zhú xiāo shū yù lòu qīng。
何处吹来深夜雨,声声。hé chù chuī lái shēn yè yǔ,shēng shēng。
故向芭蕉叶上鸣。gù xiàng bā jiāo yè shàng míng。
睡鸭袅烟轻。shuì yā niǎo yān qīng。
静掩屏山剔短檠。jìng yǎn píng shān tī duǎn qíng。
满耳砌蛩吟不住,更更。mǎn ěr qì qióng yín bù zhù,gèng gèng。
惊破秋窗梦怎成。jīng pò qiū chuāng mèng zěn chéng。
48123