古诗词

张井

黄石斋先生手书周忠介公神道碑墨迹卷

张井

后死文章贵,先生志节同。hòu sǐ wén zhāng guì,xiān shēng zhì jié tóng。
千言写孤愤,一卷得双忠。qiān yán xiě gū fèn,yī juǎn dé shuāng zhōng。
事去天如梦,悲来笔有风。shì qù tiān rú mèng,bēi lái bǐ yǒu fēng。
想当挥洒处,嚼齿恨无穷。xiǎng dāng huī sǎ chù,jué chǐ hèn wú qióng。

送铜鼓藏焦山纪事

张井

我有汉代之铜鼓,来自南昌司马家。wǒ yǒu hàn dài zhī tóng gǔ,lái zì nán chāng sī mǎ jiā。
蛮风瘴雨几何载,鞚骨完好无缺瑕。mán fēng zhàng yǔ jǐ hé zài,kòng gǔ wán hǎo wú quē xiá。
阔径三尺高杀一,三叠微学蜂腰洼。kuò jìng sān chǐ gāo shā yī,sān dié wēi xué fēng yāo wā。
鼓心隆起俨棋局,周遭怒踞六虾蟆。gǔ xīn lóng qǐ yǎn qí jú,zhōu zāo nù jù liù xiā má。
腰垂四耳便索贯,其中空洞下口奓。yāo chuí sì ěr biàn suǒ guàn,qí zhōng kōng dòng xià kǒu zhā。
黝然古泽光可鉴,通体细缬牛毛花。yǒu rán gǔ zé guāng kě jiàn,tōng tǐ xì xié niú máo huā。
恨乏款识纪年月,定伏波耶诸葛耶。hèn fá kuǎn shí jì nián yuè,dìng fú bō yé zhū gé yé。
二竹斋中充清供,偶逢过客出矜夸。èr zhú zhāi zhōng chōng qīng gōng,ǒu féng guò kè chū jīn kuā。
常恐神物工变化,不甘闭置羁笼笯。cháng kǒng shén wù gōng biàn huà,bù gān bì zhì jī lóng nú。
忽忆焦山擅名胜,中藏古物颇纷拿。hū yì jiāo shān shàn míng shèng,zhōng cáng gǔ wù pǒ fēn ná。
周汉二鼎最奇绝,得此踵事或增华。zhōu hàn èr dǐng zuì qí jué,dé cǐ zhǒng shì huò zēng huá。
梅溪老人笑绝倒,云此位置真不差。méi xī lǎo rén xiào jué dào,yún cǐ wèi zhì zhēn bù chà。
岂知此语有漏泄,山灵日夕思拜嘉。qǐ zhī cǐ yǔ yǒu lòu xiè,shān líng rì xī sī bài jiā。
坐使诗僧屡问讯,前言欲食愁揄揶。zuò shǐ shī sēng lǚ wèn xùn,qián yán yù shí chóu yú yé。
一朝决计送汝去,不须堕泪随风斜。yī cháo jué jì sòng rǔ qù,bù xū duò lèi suí fēng xié。
东过广陵下扬子,扁舟两桨声咿哑。dōng guò guǎng líng xià yáng zi,biǎn zhōu liǎng jiǎng shēng yī yǎ。
千年老铜足精气,蛟龙未敢轻要遮。qiān nián lǎo tóng zú jīng qì,jiāo lóng wèi gǎn qīng yào zhē。
天吴潜逃鼋鼍徒,鲛人泣窜奔虎鲨。tiān wú qián táo yuán tuó tú,jiāo rén qì cuàn bēn hǔ shā。
布帆安稳到初地,山中童叟拍手哗。bù fān ān wěn dào chū dì,shān zhōng tóng sǒu pāi shǒu huā。
诸天龙象大欢喜,紫衣前导随袈裟。zhū tiān lóng xiàng dà huān xǐ,zǐ yī qián dǎo suí jiā shā。
三熏三沐好庋阁,幸少泥藓劳剔爬。sān xūn sān mù hǎo guǐ gé,xìng shǎo ní xiǎn láo tī pá。
钟鱼斋鼓共晨夕,障幕那无金绦纱。zhōng yú zhāi gǔ gòng chén xī,zhàng mù nà wú jīn tāo shā。
时有寒芒逼牛斗,莫放光怪惊麇麚。shí yǒu hán máng bī niú dòu,mò fàng guāng guài jīng jūn jiā。
当时鍊铜采赤堇,阴阳供炭龙火加。dāng shí liàn tóng cǎi chì jǐn,yīn yáng gōng tàn lóng huǒ jiā。
雷雨晦冥降神异,亦如欧冶成镆铘。léi yǔ huì míng jiàng shén yì,yì rú ōu yě chéng mò yé。
铸成此鼓寄威信,要息民夷争犬牙。zhù chéng cǐ gǔ jì wēi xìn,yào xī mín yí zhēng quǎn yá。
大胜草龙要誓约,底须歃血刑豚豭。dà shèng cǎo lóng yào shì yuē,dǐ xū shà xuè xíng tún jiā。
赛神合乐醉且舞,峒丁溪女纷击挝。sài shén hé lè zuì qiě wǔ,dòng dīng xī nǚ fēn jī wō。
方今圣治旷无外,梯航冠带通幽遐。fāng jīn shèng zhì kuàng wú wài,tī háng guān dài tōng yōu xiá。
坤维炎徼在庭户,芦笙欢沸喧铜琶。kūn wéi yán jiǎo zài tíng hù,lú shēng huān fèi xuān tóng pá。
此鼓投间供玩赏,何如祓濯归耆阇。cǐ gǔ tóu jiān gōng wán shǎng,hé rú fú zhuó guī qí dū。
八德水与洗兵气,忏除凡浊袪尘沙。bā dé shuǐ yǔ xǐ bīng qì,chàn chú fán zhuó qū chén shā。
摩挲免叹在荆棘,听法或证波罗伽。mó sā miǎn tàn zài jīng jí,tīng fǎ huò zhèng bō luó gā。
吐吞潮汐浥神雾,沐浴日月涵云霞。tǔ tūn cháo xī yì shén wù,mù yù rì yuè hán yún xiá。
佛天不老山不灭,铜鼓之寿其无涯。fú tiān bù lǎo shān bù miè,tóng gǔ zhī shòu qí wú yá。

蟠龙丈人歌和云汀制府

张井

我闻拓格之松日月所出入,直与元气通呼吸。wǒ wén tuò gé zhī sōng rì yuè suǒ chū rù,zhí yǔ yuán qì tōng hū xī。
亘古独立大荒中,世人何曾见针粒。gèn gǔ dú lì dà huāng zhōng,shì rén hé céng jiàn zhēn lì。
又闻负郯岩前松,龙鳞半空夭矫如有神。yòu wén fù tán yán qián sōng,lóng lín bàn kōng yāo jiǎo rú yǒu shén。
云幢星盖俨侍从,仙灵荒忽难具陈。yún chuáng xīng gài yǎn shì cóng,xiān líng huāng hū nán jù chén。
何如东海大松近郊甸,撑空卧波人共见。hé rú dōng hǎi dà sōng jìn jiāo diān,chēng kōng wò bō rén gòng jiàn。
劫灰兵燹几推排,此松龙颜终不变。jié huī bīng xiǎn jǐ tuī pái,cǐ sōng lóng yán zhōng bù biàn。
我未见此松,诵诗复披图。wǒ wèi jiàn cǐ sōng,sòng shī fù pī tú。
倏觉寒风谡谡生座隅,奇姿谲熊不可以思议,纵有妙手难描摹。shū jué hán fēng sù sù shēng zuò yú,qí zī jué xióng bù kě yǐ sī yì,zòng yǒu miào shǒu nán miáo mó。
松身拳曲才五尺,平分两干各奇绝。sōng shēn quán qū cái wǔ chǐ,píng fēn liǎng gàn gè qí jué。
一干横走学长虹,势欲东窥尾闾泄。yī gàn héng zǒu xué zhǎng hóng,shì yù dōng kuī wěi lǘ xiè。
舒肱探爪似与骊龙争,瘦骨枯缠万年铁。shū gōng tàn zhǎo shì yǔ lí lóng zhēng,shòu gǔ kū chán wàn nián tiě。
忽然夸多斗靡怒发千万枝,盘郁玲珑互纠结。hū rán kuā duō dòu mí nù fā qiān wàn zhī,pán yù líng lóng hù jiū jié。
其一下趋欻上拟,亦分两株逞恢诡。qí yī xià qū chuā shàng nǐ,yì fēn liǎng zhū chěng huī guǐ。
斗屈右臂如弯弓,如柳三眠更三起。dòu qū yòu bì rú wān gōng,rú liǔ sān mián gèng sān qǐ。
又如常山之蛇击其中,首尾回环相角犄。yòu rú cháng shān zhī shé jī qí zhōng,shǒu wěi huí huán xiāng jiǎo jī。
一松幻就百龙身,游戏神通乃至此。yī sōng huàn jiù bǎi lóng shēn,yóu xì shén tōng nǎi zhì cǐ。
吁嗟乎,此松之奇天下无。xū jiē hū,cǐ sōng zhī qí tiān xià wú。
大如山河分两戒,细者须鬣璎珞珠。dà rú shān hé fēn liǎng jiè,xì zhě xū liè yīng luò zhū。
蜿蜒诘曲无相不具足,怖伏鲸犼奔天吴。wān yán jí qū wú xiāng bù jù zú,bù fú jīng hǒu bēn tiān wú。
赠之蟠龙名,奉以丈人号,风过掀髯应一笑。zèng zhī pán lóng míng,fèng yǐ zhàng rén hào,fēng guò xiān rán yīng yī xiào。
借问丈人年,依稀记在商周前。jiè wèn zhàng rén nián,yī xī jì zài shāng zhōu qián。
应是当年大禹治水驱龙走,一龙偃蹇不肯受。yīng shì dāng nián dà yǔ zhì shuǐ qū lóng zǒu,yī lóng yǎn jiǎn bù kěn shòu。
作使风雨直到海东头,蜕形化作支离叟。zuò shǐ fēng yǔ zhí dào hǎi dōng tóu,tuì xíng huà zuò zhī lí sǒu。
宇内艳说黄山松,最奇一株称卧龙。yǔ nèi yàn shuō huáng shān sōng,zuì qí yī zhū chēng wò lóng。
田盘山中多偃盖,每邀龙辇夸遭逢。tián pán shān zhōng duō yǎn gài,měi yāo lóng niǎn kuā zāo féng。
此皆苍古世无比,莫与丈人论甲子。cǐ jiē cāng gǔ shì wú bǐ,mò yǔ zhàng rén lùn jiǎ zi。
洞庭龙威尚恐肩随,穆隥秦封云礽耳。dòng tíng lóng wēi shàng kǒng jiān suí,mù dèng qín fēng yún réng ěr。
噫吁嘻,古称寿考多不材,似尔变化何雄哉。yī xū xī,gǔ chēng shòu kǎo duō bù cái,shì ěr biàn huà hé xióng zāi。
苍生霖雨有人在,偶贪高卧非衰隤。cāng shēng lín yǔ yǒu rén zài,ǒu tān gāo wò fēi shuāi tuí。
君不见海滨昨夜风雷厉,丈人又作拿云势。jūn bù jiàn hǎi bīn zuó yè fēng léi lì,zhàng rén yòu zuò ná yún shì。