古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
张泰基
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
田氏紫荆村
清
:
张泰基
兄弟情如何,昔闻田氏子。
xiōng dì qíng rú hé,xī wén tián shì zi。
堂前紫荆树,菀枯系忧喜。
táng qián zǐ jīng shù,wǎn kū xì yōu xǐ。
人同树欣欣,树为人旎旎。
rén tóng shù xīn xīn,shù wèi rén nǐ nǐ。
人情有断绝,树亦从兹已。
rén qíng yǒu duàn jué,shù yì cóng zī yǐ。
感此欢如初,复使成连理。
gǎn cǐ huān rú chū,fù shǐ chéng lián lǐ。
草木天地心,终古宜不死。
cǎo mù tiān dì xīn,zhōng gǔ yí bù sǐ。
我行过柏榔,蓦见紫荆里。
wǒ xíng guò bǎi láng,mò jiàn zǐ jīng lǐ。
高榜揭当途,意在风万纪。
gāo bǎng jiē dāng tú,yì zài fēng wàn jì。
如今参商满天地,争说庭前荆亦紫。
rú jīn cān shāng mǎn tiān dì,zhēng shuō tíng qián jīng yì zǐ。
AI赏析
邯郸道
清
:
张泰基
侵星发沙河,寒风叫骚屑。
qīn xīng fā shā hé,hán fēng jiào sāo xiè。
南行邯郸道,沙深马蹄没。
nán xíng hán dān dào,shā shēn mǎ tí méi。
碛砾击车轮,硠磕声不绝。
qì lì jī chē lún,láng kē shēng bù jué。
轰然一怒掷,我骸惊欲裂。
hōng rán yī nù zhì,wǒ hái jīng yù liè。
县以山尽名,地胡犹屹?。
xiàn yǐ shān jǐn míng,dì hú yóu yì。
丛台竟何有,渠水空幽咽。
cóng tái jìng hé yǒu,qú shuǐ kōng yōu yàn。
因思古名都,累代生人杰。
yīn sī gǔ míng dōu,lèi dài shēng rén jié。
杵臼尽客忠,罗敷完女节。
chǔ jiù jǐn kè zhōng,luó fū wán nǚ jié。
壮哉蔺相如,叱秦拌颈血。
zhuàng zāi lìn xiāng rú,chì qín bàn jǐng xuè。
立功拜上卿,回车甘屈折。
lì gōng bài shàng qīng,huí chē gān qū zhé。
孰谓人素贱,乃独凭口舌。
shú wèi rén sù jiàn,nǎi dú píng kǒu shé。
故址我欲寻,行程不得辍。
gù zhǐ wǒ yù xún,xíng chéng bù dé chuò。
万古苍烟中,英雄尽扃鐍。
wàn gǔ cāng yān zhōng,yīng xióng jǐn jiōng jué。
不见抱枕翁,富贵才一吷。
bù jiàn bào zhěn wēng,fù guì cái yī xuè。
AI赏析