古诗词

张芬

洞庭竹枝词

张芬

月断浮梁路几重,可怜家傍最高峰。yuè duàn fú liáng lù jǐ zhòng,kě lián jiā bàng zuì gāo fēng。
如何一个团圞月,半照行人半照侬。rú hé yī gè tuán luán yuè,bàn zhào xíng rén bàn zhào nóng。

虞美人·寄怀素窗陈姝,回文七律

张芬

秋声几阵连飞雁。qiū shēng jǐ zhèn lián fēi yàn。
梦断随肠断。mèng duàn suí cháng duàn。
欲将愁怨赋歌诗。yù jiāng chóu yuàn fù gē shī。
叠叠竹梧移影、月迟迟。dié dié zhú wú yí yǐng yuè chí chí。
楼高倚望长离别。lóu gāo yǐ wàng zhǎng lí bié。
叶落寒阴结。yè luò hán yīn jié。
冷风流得未残灯,静夜幽庭小掩、半窗明。lěng fēng liú dé wèi cán dēng,jìng yè yōu tíng xiǎo yǎn bàn chuāng míng。

玉蝴蝶·秋蝶,同沈蕙孙妹作

张芬

一树丹枫掩映,盈条橘蠹,碧茧双连。yī shù dān fēng yǎn yìng,yíng tiáo jú dù,bì jiǎn shuāng lián。
拾去暗藏,金合羽化翩跹。shí qù àn cáng,jīn hé yǔ huà piān xiān。
粉糁糁、徐开金翅,风拂拂、渐褪香绵。fěn sǎn sǎn xú kāi jīn chì,fēng fú fú jiàn tuì xiāng mián。
晚霜天。wǎn shuāng tiān。
齐纨已弃,无计留仙。qí wán yǐ qì,wú jì liú xiān。
飘然。piāo rán。
风流谁拟,吴娃十五,学舞楼前。fēng liú shuí nǐ,wú wá shí wǔ,xué wǔ lóu qián。
疏柳闲花,春光应结再生缘。shū liǔ xián huā,chūn guāng yīng jié zài shēng yuán。
恋痴情、青陵冢上,添诗思、黄菊篱边。liàn chī qíng qīng líng zhǒng shàng,tiān shī sī huáng jú lí biān。
最堪怜,悲秋人瘦,梦破寒烟。zuì kān lián,bēi qiū rén shòu,mèng pò hán yān。

端午村居

张芬

荒村无竞渡,极目野烟昏。huāng cūn wú jìng dù,jí mù yě yān hūn。
欲奠盈樽酒,空悲绕膝恩。yù diàn yíng zūn jiǔ,kōng bēi rào xī ēn。
五丝难续命,一赋独招魂。wǔ sī nán xù mìng,yī fù dú zhāo hún。
何以酬佳节,菖蒲绿映门。hé yǐ chóu jiā jié,chāng pú lǜ yìng mén。

秋夜怀寂居禅友

张芬

楼空愁思迥,凭眺独萧森。lóu kōng chóu sī jiǒng,píng tiào dú xiāo sēn。
月镜开灵觉,霜钟警道心。yuè jìng kāi líng jué,shuāng zhōng jǐng dào xīn。
可怜黄叶落,无奈白云深。kě lián huáng yè luò,wú nài bái yún shēn。
想得安禅处,天花正满林。xiǎng dé ān chán chù,tiān huā zhèng mǎn lín。

秋草

张芬

一片凄迷乱鬼磷,断肠休问昔如茵。yī piàn qī mí luàn guǐ lín,duàn cháng xiū wèn xī rú yīn。
王孙已破天涯梦,游女还伤陌上春。wáng sūn yǐ pò tiān yá mèng,yóu nǚ hái shāng mò shàng chūn。
野岸带烟昏晓月,暗蛩和雨絮愁人。yě àn dài yān hūn xiǎo yuè,àn qióng hé yǔ xù chóu rén。
谁寻幽径寒林下,吊古空悲萧瑟辰。shuí xún yōu jìng hán lín xià,diào gǔ kōng bēi xiāo sè chén。

挽燕

张芬

越海还山愿已违,隔帘娇语是耶非?yuè hǎi hái shān yuàn yǐ wéi,gé lián jiāo yǔ shì yé fēi?
好凭钗影传遗照,独伴花魂葬石矶。hǎo píng chāi yǐng chuán yí zhào,dú bàn huā hún zàng shí jī。
一垒香泥闲画楝,几宵春梦别乌衣。yī lěi xiāng ní xián huà liàn,jǐ xiāo chūn mèng bié wū yī。
可怜吟客斜阳里,泪墨盈笺招不归。kě lián yín kè xié yáng lǐ,lèi mò yíng jiān zhāo bù guī。

白杨花和碧云王妹作

张芬

柳絮飞来风片斜,牵人魂梦散梨花。liǔ xù fēi lái fēng piàn xié,qiān rén hún mèng sàn lí huā。
淡烟明月迷隋苑,玉燕珠帘忆谢家。dàn yān míng yuè mí suí yuàn,yù yàn zhū lián yì xiè jiā。
莺舌好翻新乐府,蛾眉消却旧韶华。yīng shé hǎo fān xīn lè fǔ,é méi xiāo què jiù sháo huá。
绵绵欲断浑难断,万缕离情怨暮笳。mián mián yù duàn hún nán duàn,wàn lǚ lí qíng yuàn mù jiā。

七夕咏

张芬

晚凉无复旧时妆,欲罢金棱益自伤。wǎn liáng wú fù jiù shí zhuāng,yù bà jīn léng yì zì shāng。
莫笑离多偏易别,久时离别作寻常。mò xiào lí duō piān yì bié,jiǔ shí lí bié zuò xún cháng。

和皎如沈妹见怀元韵

张芬

香消红袖晚妆残,月下怀下倚曲栏。xiāng xiāo hóng xiù wǎn zhuāng cán,yuè xià huái xià yǐ qū lán。
想得吟情幽绝处,满庭风露玉钗寒。xiǎng dé yín qíng yōu jué chù,mǎn tíng fēng lù yù chāi hán。