古诗词

张允垂

古砚歌

张允垂

临安王气黯然歇,金盘玉碗嗟沉没。lín ān wáng qì àn rán xiē,jīn pán yù wǎn jiē chén méi。
独有洞天一片珍,搜剔云根琢诗骨。dú yǒu dòng tiān yī piàn zhēn,sōu tī yún gēn zuó shī gǔ。
彭蠡之水康郎山,奇人往往生其间。péng lí zhī shuǐ kāng láng shān,qí rén wǎng wǎng shēng qí jiān。
奉常律吕群议辟,苕霅栖迟一第艰。fèng cháng lǜ lǚ qún yì pì,sháo zhà qī chí yī dì jiān。
吹箫度曲亦何有,垂虹亭畔空回首。chuī xiāo dù qū yì hé yǒu,chuí hóng tíng pàn kōng huí shǒu。
谁识当时制作材,赏心惟数武夷叟。shuí shí dāng shí zhì zuò cái,shǎng xīn wéi shù wǔ yí sǒu。
西马塍边墓草荒,我曾酾酒吊斜阳。xī mǎ chéng biān mù cǎo huāng,wǒ céng shāi jiǔ diào xié yáng。
小朝廷祗苟活耳,如公那许来回翔。xiǎo cháo tíng zhī gǒu huó ěr,rú gōng nà xǔ lái huí xiáng。
摩挲斯砚增叹息,杨范楼辛虚左席。mó sā sī yàn zēng tàn xī,yáng fàn lóu xīn xū zuǒ xí。
假若携持上玉堂,也应视草辉鸾掖。jiǎ ruò xié chí shàng yù táng,yě yīng shì cǎo huī luán yē。
寂寞人间六百春,宣和博古早成尘。jì mò rén jiān liù bǎi chūn,xuān hé bó gǔ zǎo chéng chén。
武康山石永不灭,墨花点点同坚珉。wǔ kāng shān shí yǒng bù miè,mò huā diǎn diǎn tóng jiān mín。

梁芷林方伯仿禹鸿胪卜居图

张允垂

江南烟雨春波绿,琅玕万个鸣寒玉。jiāng nán yān yǔ chūn bō lǜ,láng gān wàn gè míng hán yù。
水边篱落三两家,幽居往往成空谷。shuǐ biān lí luò sān liǎng jiā,yōu jū wǎng wǎng chéng kōng gǔ。
那识此身落画图,喜公宦迹来三吴。nà shí cǐ shēn luò huà tú,xǐ gōng huàn jì lái sān wú。
斯文雄奇扶大雅,余韵潇洒摹鸿胪。sī wén xióng qí fú dà yǎ,yú yùn xiāo sǎ mó hóng lú。
韩苏当年富述作,摅怀各有归田约。hán sū dāng nián fù shù zuò,shū huái gè yǒu guī tián yuē。
纵教勋业炳丹青,肯以簪裾凭束缚。zòng jiào xūn yè bǐng dān qīng,kěn yǐ zān jū píng shù fù。
溯昔曾陪豹尾班,征鞍共跨恣盘桓。sù xī céng péi bào wěi bān,zhēng ān gòng kuà zì pán huán。
天风吹公上绝顶,忆我诗句渺云端。tiān fēng chuī gōng shàng jué dǐng,yì wǒ shī jù miǎo yún duān。
披图恍惬渔樵趣,即今容我溪山住。pī tú huǎng qiè yú qiáo qù,jí jīn róng wǒ xī shān zhù。
凌烟画就卸朝衫,武彝九曲深林处。líng yān huà jiù xiè cháo shān,wǔ yí jiǔ qū shēn lín chù。