古诗词

张元升

高秋

张元升

寂寞高秋晚,微霜下古城。jì mò gāo qiū wǎn,wēi shuāng xià gǔ chéng。
西风吹鬓老,落叶入诗清。xī fēng chuī bìn lǎo,luò yè rù shī qīng。
天地孤鸿影,关山画角声。tiān dì gū hóng yǐng,guān shān huà jiǎo shēng。
只思归去好,闲卧听春莺。zhǐ sī guī qù hǎo,xián wò tīng chūn yīng。

舟中

张元升

一身嗟浪迹,九月更浮舟。yī shēn jiē làng jì,jiǔ yuè gèng fú zhōu。
宿鹭依颓岸,寒花逐乱流。sù lù yī tuí àn,hán huā zhú luàn liú。
江云昏带雨,市火细明楼。jiāng yún hūn dài yǔ,shì huǒ xì míng lóu。
漂泊孤帆暝,悠悠动旅愁。piāo pō gū fān míng,yōu yōu dòng lǚ chóu。

赠别云间高日采

张元升

兀傲嗟予旧,清狂识汝新。wù ào jiē yǔ jiù,qīng kuáng shí rǔ xīn。
苍天怜骨格,老眼拔风尘。cāng tiān lián gǔ gé,lǎo yǎn bá fēng chén。
倚剑寒镫夜,题诗异国身。yǐ jiàn hán dèng yè,tí shī yì guó shēn。
从来嵇性懒,相对独情亲。cóng lái jī xìng lǎn,xiāng duì dú qíng qīn。

赠别云间高日采

张元升

乍见真堪乐,将归却可怜。zhà jiàn zhēn kān lè,jiāng guī què kě lián。
乱山孤客影,斜日欲离天。luàn shān gū kè yǐng,xié rì yù lí tiān。
别泪江亭上,乡心马首前。bié lèi jiāng tíng shàng,xiāng xīn mǎ shǒu qián。
凄凉分手处,后会在何年。qī liáng fēn shǒu chù,hòu huì zài hé nián。

冬日同徐息溟登野阁望华山残雪吊李介立先生

张元升

与子一登眺,谁人载酒来。yǔ zi yī dēng tiào,shuí rén zài jiǔ lái。
江声吹不尽,烟色晚还开。jiāng shēng chuī bù jǐn,yān sè wǎn hái kāi。
山远明余雪,天高老异才。shān yuǎn míng yú xuě,tiān gāo lǎo yì cái。
寸心双目里,何限夕阳哀。cùn xīn shuāng mù lǐ,hé xiàn xī yáng āi。

读梧溪集感赋

张元升

牢落乌泾寓,荒凉席帽峰。láo luò wū jīng yù,huāng liáng xí mào fēng。
艰危双老鬓,飘泊一孤筇。jiān wēi shuāng lǎo bìn,piāo pō yī gū qióng。
天地诗边泪,江山客里烽。tiān dì shī biān lèi,jiāng shān kè lǐ fēng。
故丘何处问,惆怅望云松。gù qiū hé chù wèn,chóu chàng wàng yún sōng。

度陇杂咏

张元升

寂寞经荒县,萧条只几家。jì mò jīng huāng xiàn,xiāo tiáo zhǐ jǐ jiā。
边云迷古堞,嶂月冷清笳。biān yún mí gǔ dié,zhàng yuè lěng qīng jiā。
小市都无米,居民不解茶。xiǎo shì dōu wú mǐ,jū mín bù jiě chá。
破檐门不设,愁杀晓风斜。pò yán mén bù shè,chóu shā xiǎo fēng xié。

晚秋感怀

张元升

霜浓日瘦半溪阴,一片西风百感侵。shuāng nóng rì shòu bàn xī yīn,yī piàn xī fēng bǎi gǎn qīn。
穷海天高寒鬓影,空山木落老秋心。qióng hǎi tiān gāo hán bìn yǐng,kōng shān mù luò lǎo qiū xīn。
年荒贫病坚辞鹤,灶冷凄凉泣问琴。nián huāng pín bìng jiān cí hè,zào lěng qī liáng qì wèn qín。
却叹吟残重寂寞,更谁载酒过花林。què tàn yín cán zhòng jì mò,gèng shuí zài jiǔ guò huā lín。

寒夜

张元升

细雨扑南窗,孤鸿愁北渚。xì yǔ pū nán chuāng,gū hóng chóu běi zhǔ。
寒夜角音阑,空阶木叶聚。hán yè jiǎo yīn lán,kōng jiē mù yè jù。
于以临高秋,忽焉怀古处。yú yǐ lín gāo qiū,hū yān huái gǔ chù。
巢许已成名,唐虞亦徒苦。cháo xǔ yǐ chéng míng,táng yú yì tú kǔ。
悲歌复长啸,渺渺向谁语。bēi gē fù zhǎng xiào,miǎo miǎo xiàng shuí yǔ。

东轩对月

张元升

今夕不为乐,明月窃笑之。jīn xī bù wèi lè,míng yuè qiè xiào zhī。
故人有好怀,招我坐轩墀。gù rén yǒu hǎo huái,zhāo wǒ zuò xuān chí。
凉风飒然至,葛巾吹欲欹。liáng fēng sà rán zhì,gé jīn chuī yù yī。
金樽泛清酤,满酌不容辞。jīn zūn fàn qīng gū,mǎn zhuó bù róng cí。
萧条人间世,昔人渺难期。xiāo tiáo rén jiān shì,xī rén miǎo nán qī。